Mặc dù có chút phức tạp, nhưng Alan cõng Tịch Ly về phía đường bên phải, còn Cố Huệ
tự mình đến bãi đỗ xe lấy xe, cho nên thuận lợi qua mắt được Lạc Anh mà trở về biệt thự của Cổ Quân.
“Sao lại về đây vậy? Tới nhà anh không phải sẽ thoải mái hơn sao?”
“Vì ở ở đây gần hơn. Tịch Ly đang mệt mỏi, cậu ấy không nên ngồi xe lâu hơn đâu? Cố Huệ nói rồi dìu Tịch Ly vào trong khuôn viên biệt thự, vì hôm nay là chủ nhật nên Cố Quân cũng vô cùng rảnh rỗi, đang tự mình tưới cây.
Nghe thấy tiếng giày dép vang lên lạch cạch, anh ta liền tắt đi vòi phun nước trong tay.
Nùn về phía trước cửa nhà đã thấy Cổ Huệ cùng Alan và Tịch Ly đang loay hoay mở cửa
nhà.
“Tiểu Huệ?”
Cổ Quân chạy đến xem tình hình. Em gái anh không phải mấy hôm trước còn đòi dọn ra ở
riêng với bạn trai sao? Sao sớm như vậy đã trở về rồi?
Về rồi thit tốt. Cuối cùng cũng chịu nhận ra ở nhà này mới là tốt nhất, anh trai mới là sự lựa chọn tốt nhất để Cố Huệ tin tưởng. Trong mắt Cố Quân, Cổ Huệ vẫn còn quá non nớt để
tính đến chuyện kết hôn, cô là một con chim thích tự do, cho nên cứ để Cổ Huệ thoải mái
tận hưởng thế giới bên ngoài.
“Còn có Tịch Ly? Em làm sao vậy?”
Mắt Cố Quân để ý thấy trên trán cô đang được quấn kín bằng băng gạc trắng liền lên tiếng hói. “Không sao đâu ạ, em chỉ là sơ ý để xảy ra tai nạn thôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133559/chuong-161.html