“Đúng, là thiếu gia” Cố Hải gật đầu rồi quay sang nhìn Cố Hy:
“Cố tiểu thư, cô đừng càn quấy nữa. Ban nãy thiếu gia cũng đã nói rõ rồi. Nếu như có còn không chịu đi, không chỉ có cô mà người làm tôi tớ như chúng tôi cũng đều sẽ thảm”
Bà nói rồi nắm lấy chiếc vali trong tay Cố Hy kéo ra ngoài. Chị Lan cùng mấy người làm vườn khác thấy vậy cũng xúm xụm lại giúp thím Cố một tay để kéo cô ta ra ngoài.
“Đồ đầu heo”
Mộ Tuyết Dung mắng một tiếng lớn rồi bước từng bước chân gấp gáp lên trên lầu. Vừa đẩy cửa phòng ra liền bắt gặp Lạc Anh đang ngồi bó gối, xung quanh anh còn có vài vỏ chai rượu ngoại, giống như chỉ vừa mới bắt đầu uống rượu thôi. Lạc Phu Nhân đi về phía trước, khung cảnh lộn xộn trước mắt không khỏi khiến cho lòng
bà thấy bực bội cho nên bà liền đưa chân ra đá văng đi mấy cái vỏ chai rượu rỗng trên sàn
rồi nắm lấy đầu Lạc Anh:
“Thằng nhóc đầu heo này. Giờ này mà con còn có tâm tình ngồi đây uống rượu hả? Con
có phải là bị con hồ ly tinh kia “chơi” đến ngu rồi hay không?”
Một màn “mẹ con tâm tình” này thật sự khiến cho người ta được mở mang tầm mắt.
Ai mà ngờ được một Lạc Phu Nhân bình thường luôn cao quý nhẹ nhàng trong mắt người ngoài hiện tại lại đang tay đôi đấu khẩu với con trai. Hơn nữa còn có vẻ như bà mới đang là người chiếm ưu thế.
Lạc Anh nghe âm thanh của Mộ Tuyết Dung vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133557/chuong-159.html