Hai người theo chỉ dẫn google map đi tìm địa chỉ từng quán bán cháo ngon. Sau một hồi lùng sục, vì không biết khẩu vị của Tịch Ly nên Cố Huệ đã gặp quán nào mua quán đó.
Alan có chút bất lực nhìn năm, sáu bát cháo đang được Cố Huệ xách trong tay, anh liền cất
tiếng:
“Em không cảm thấy như vậy là hơi nhiều hay sao?” “Đâu còn cách nào đâu? Em cũng đâu biết khẩu vị của cô ấy?” Alan thở dài một hơi, sau đó nhanh chóng lái xe quay trở lại khách sạn, anh cũng biết rằng
bà bầu rất khó tính, mà cháo để nguội sẽ không ngon.
“Tịch Ly, tớ về rồi”
Lúc Cố Huệ đẩy cửa phòng bước vào liền thấy Tịch Ly đã nằm trên giường ngủ say. Cô ấy
thấy vậy cũng không có ý định đánh thức Tịch Ly dậy, đặt mấy túi đựng chảo lên bàn rồi ngồi
bên mép giường quan sát Tịch Ly đang yên lặng ngủ.
Mặc dù nói là đang ngủ nhưng chân mày Tịch Ly vẫn chau chặt, khóe mắt có hơi ươn ướt, thật khiến cho người ta nhìn thấy mà đau lòng.
Cố Huệ đưa tay lên lau đi nước mắt đang đọng trên khóe mắt Tịch Ly, sống mũi cô cũng đột ngột cảm thấy cay, liền sụt sịt mấy cái nắm lấy tay Tịch Ly: “Con bé này sao cậu lại ngốc như vậy chứ? Sao lúc nào cũng luôn chọn những gã đàn ông
làm tổn thương mình vậy? Nếu không tìm được ai tốt, cứ ở bên cạnh tớ không phải được rồi
sao?”
Cố Huệ nói rồi áp tay Tịch Ly lên má mình, từng hành động và câu nói mà cô vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133551/chuong-153.html