Phần là vì suy nghĩ đó, cũng phần là vì Quân Thành không muốn xâm phạm quyền riêng tư của cô, cũng không muốn làm phiền cô nghỉ ngơi nên đã tắt máy đi. Nhưng người bên kia rất kiên trì, đã trôi qua mười phút mà vẫn liên tục gọi điện đến. Quận Thành đắn đo một hồi, sau đó thở hắt ra một hơi, không còn cách nào khác đành phải cầm lấy điện thoại cô đi ra ngoài nghe máy. “Alộ?”
“Tịch Ly, em đang ở đâu vậy?” Vừa mới nhấn nút nghe, Quận Thành đã nghe thấy một giọng nam trầm ấm có chút quen
thuộc lọt vào trong tại mình.
Không phải chứ? Giọng nói này không phải là của Lạc Anh sao? Dù sao cũng là đối tác trên thương trường, số lần nói chuyện không hề ít, cho nên Quân Thành cũng có thể dễ dàng nhận ra được.
“Sao vậy, sao em không nói gì?
Quận Thành thấy không có ai lên tiếng đáp lại, giọng anh liền cao lên một chút để thể hiện
sự khẩn trương.
Quân Thành mặc dù đang vô cùng thắc mắc tại sao Lạc Anh lại quen biết cô, nhưng hiện tại sức khỏe cô không tốt, anh cũng không muốn có được câu trả lời từ miệng của người khác, cho nên chỉ có thể đợi Tịch Ly tỉnh lại. “Cô ấy hiện tại không nghe máy được đầu
Quận Thành cất giọng, trực tiếp đánh một đòn vào lỗ tại Lạc Anh.
Lạc Anh ở đầu dây bên kia đương nhiên cũng có thể dễ dàng nhận ra giọng nói này là của
Quận Thành, Quận Thành tại sao lại cầm máy của cô, điều này khiến cho Lạc Anh thấy vô
cùng khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133544/chuong-146.html