Tịch Ly đang bưng canh rau củ ra, nghe cô ta nói vậy cũng tươi cười đáp lại: “Không có gì, dù sao em cũng là khách mà. Không cần phải khách sáo” “Nhưng chị cũng là khách, vậy mà lại có thể giúp Lạc Anh nấu ăn. Em thì lại cứ như vậy mà ngủ quên đi mất, chẳng giúp đỡ được cho anh ấy gì cả”. Cố Hy nhanh chóng đáp lại lời Tịch Ly.
Lạc Anh nghe thấy sự so sánh khập khiễng giữa vị thế của cô ta và Tịch Ly trong nhà này, trong nháy mắt đôi mày kiếm liền chau lại, trầm giọng vội vàng cắt ngang lời Cổ Hy: “Tịch Ly là bạn gái anh, cô ấy không phải là khách”
Cổ Hy có hơi mở lớn mắt khi nghe từ chính miệng anh khẳng định vị trí chính xác của Tịch Ly trong lòng mình, nhưng rất nhanh sự ngạc nhiên kia liền được thu lại, thay vào đó là bộ dạng giống như không cố ý lỡ lời, đưa hai tay lên che miệng: “Xin lỗi, chị Tịch Ly, là em đã lỡ lời. Em xin lỗi, chị sẽ không để ý chứ?” Cô ta nói rồi ngước mắt nhìn Tịch Ly đang đứng đối diện với mình. Tịch Ly mặc dù hơi ngượng ngùng, nhưng cũng rất hòa nhã mà đáp lại cô ta: “Ừ, không để ý”.
Thím Cố bước vào trong nhà bếp liền thấy một màn này. Với kinh nghiệm mấy chục năm nay khi quan sát biết bao nhiêu thế hệ tình nhân, bà tự nhận thấy cái cô Cố tiểu thư này của thật không phải là người dễ đối phó. Nhận thấy không khí có chút căng thẳng, thím Cố giả vời vào bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133522/chuong-124.html