Lạc Anh nghe thấy cô nói vậy cũng không truy cứu nữa, anh trải lại càng quan tâm vì sao cô lại mệt, cô bị bệnh hay sao? “Em thấy mệt ở đâu? Có phải ốm rồi không? Anh đưa em tới bệnh viện khám xem thử” Lạc Anh quan sát một lượt gương mặt cô, cũng phát hiện thấy thần sắc cô hơi nhạt nhạt, vì vậy giọng anh càng trở nên gấp gáp. “Nói cho anh biết, em cảm thấy như thế nào. Buổi tối ngủ có phải lại để chăn hay không? Em lúc nào cũng không chịu cẩn thận hết” Anh thật sự lo lắng chuyện cô không quá quan tâm tới sức khỏe của mình. Tựa như một đứa trẻ, thói quen ngủ lúc nào cũng đá chắn, đều là lạc Anh phải nửa đêm tỉnh dậy đem chăn đắp lại giúp cho cô. Tịch Ly cảm thấy anh quan tâm mình như vậy, trái tim giống như được rót mật ngọt ngào. Nhưng cô cũng không phải là tuýp người não cá vàng, một màn tình tứ vừa xảy ra cô cũng chưa thể nào quên. Tịch Ly lắc lắc đầu, nghiêng đầu lách qua người anh nhìn xuống dưới. Lạc Anh theo ánh mắt cô cũng xoay người mình lại, phát hiện Tịch Ly đang chăm chú quan sát Cố Hy, anh liền nắm tay cô xuống dưới, bắt đầu màn giới thiệu: “Lần trước vẫn chưa giới thiệu rõ ràng cho em biết, đây là Cố Hy, là người anh đã nói sẽ tạm thời ở lại nhà chúng ta. Cô ấy vừa từ nước ngoài trở về, vẫn đang trong quá trình tìm chỗ ở, nhưng chưa thấy được nơi nào vừa ý, cho nên có thể sẽ ở lại nhà chúng ta một thời gian”. Nói rồi liền hướng mắt về Cố Hy, sau đó chỉ tay về Tịch Ly: “Cố Hy, chào hỏi qua đi. Đây là Tịch Ly, là bạn gái của anh” “Xin chào, chị Tịch. Lần trước vẫn chưa chào hỏi đàng hoàng, lần này em chính thức chào hỏi chị đây”. Cố Hy tươi cười đưa tay ra trước mắt Tịch Ly, nhưng Tịch Ly lại không có cảm giác muốn bắt tay với cô ta, cho nên có chuyển hướng qua Lạc Anh, hỏi anh một câu hỏi khác: “Hai người là bạn sao?” Lạc Anh nghe thấy cô hỏi ấy, chân mày hơi nhướng lên, xoa xoa mái tóc cô, đưa tay ôm cô vào trước ngực nói: “Ừ, chỉ là bạn thôi. Em không cần lo lắng Cổ Hy nhìn đôi nam nữ đang tình tứ ôm nhau trước mặt mình, sau đó lại nhìn cánh tay mình đang đưa ra giữa không trung, nụ cười trên môi vẫn luôn duy trì những giây phút này đã trở nên hơi méo xệch. Đem tay thu về, để hai tay nhỏ bé nắm chặt lấy nhau vắt ở phía sau lưng. Cái từ "bạn" kia phát ra từ miệng Lạc Anh giống như một cái kim nhọn châm vào màng nhĩ của, khiến cho Cổ Hy không khỏi thấy ngứa ngáy ở trong tai, còn có cả từ "chúng ta" khi anh giới thiệu về Tịch Ly với cô ta nữa. Nhìn gương mặt Tịch Ly có hơi phiếm hồng đang yểu điệu nép trong lồng ngựa anh, hai tay cô ta đang nắm lấy nhau ở sau lưng càng vô thức tăng thêm lực, siết đến đau cả tay, nhưng trên môi vẫn không tắt đi nụ cười, ánh mắt hiện lên tia ghen tị cùng hung ác. Vị trí đó, vốn dĩ là thuộc về cô ta. Người mà trước đây Lạc Anh yêu nhất chính là cô ta. Mặc dù chưa thông qua việc ra mắt chính thức, anh cũng chưa từng đưa cô ta về nhà riêng như thế này bao giờ, nhưng Cố Hy dám khẳng định trước đây cô ta chính là người phụ nữ mà Lạc Anh yêu thương nhất. Nhưng muốn làm nên đại sự thì không thể câu nệ tiêu tiết. Cho nên Cổ Hy mặc dù ngứa ngày trong lòng vẫn phải cố căng mắt cùng cười tươi nhìn hai người tình tứ ôm lấy nhau, cho tới khi Tịch Ly ngượng ngùng dùng tay đẩy nhẹ một cái vào lồng ngực Lạc Anh thì loại hành động phát cầu lương trong mắt người ngoài này mới dừng lại: “Ở đây còn có người. Hơn nữa em mới không có ghen đâu” Lạc Anh nhìn cô gái đang ngượng ngùng nép trong ngực mình, càng nổi lên hứng thú trêu chọc, xoa loạn mái tóc màu đen tuyền của cô: “Được rồi, em nói không ghen thì chính là không ghen” Thật sự nghĩ như vậy sao? Tịch Ly nhìn nụ cười nham nhở trên gương mặt anh, cũng có thể đoán ra Lạc Anh chỉ là đang nói vài câu để làm hài lòng cô. Chứ thâm tâm anh chắc đang vui mừng vì thấy cô ăn dấm chua rồi. “Chị thật xinh đẹp, Lạc Anh quả thực có mắt nhìn”. Cổ Hy chằm chằm nhìn Tịch Ly đến mất tự nhiên, đánh giá qua một lượt. Cô hôm nay không có trang điểm, đối lập hoàn toàn với Cố Hy đang trang điểm đậm, mặc váy ngủ liền thân màu trắng. Bởi vì không có chuẩn bị trước, cho nên bộ đồ mà Tịch Ly đang mặc là của Cố Huệ, được mua ở cửa hàng của Alan. Trước khi trở về nhà cô cũng đã tự nhìn ngắm mình trong gương, quả thật bộ đồ này trông rất phong cách, càng thể hiện mắt nhìn của Cổ Huệ cũng như tài thiết kế của Alan quả là không chê vào đâu được. Cho nên trước mặt Tịch Ly ngày hôm qua hai người kia có những hành động cực lì thân mật như vậy, dù sau này họ có thực sự là một đôi cô cũng không lấy gì làm lạ lắm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]