Nếu như là trước đây, Quận Thành nhất định sẽ không quản mọi chuyện mà lao thẳng vào cô ấy. Nhưng từ khi biết được sự thật từ miệng mẹ ruột mình còn có cả Tịch Ly, anh liền cảm thấy vô cùng chán ghét Tịch Nhuệ. Trong lòng anh bây giờ đã khẳng định cô ta chính là một kẻ dối trá, cho nên bất luận Tịch Nhuệ có làm gì cũng không thể đem đến được cho anh cảm giác an tâm cùng tin tưởng, trái lại lại chỉ khiến quân Thành cảm giác cô ta thật giả tạo, thật trêu ngươi. “Em không được phép vào sao? Trước đây anh từng nói em có thể tự do ra vào mọi căn phòng trong căn nhà mà?”
Tịch Nhuệ đặt cà phê xuống bàn, mím mím môi để tỏ ra ủy khuất, cô ta không vừa lòng khi Quân Thành cứ lạnh nhạt với cô ta trong suốt thời gian qua.
Tịch Nhuệ ra sức lấy lòng anh, tiến tới ngồi vào lòng Quận Thành, cạ cạ bộ ngực lớn vào người anh, dây áo ngủ không biết là vô ý hay hữu ý mà trượt xuống khỏi đôi vai trắng ngần, càng làm cho người nam nhân đối diện với cô ta có thể thấy được bộ ngược no đủ. “Không phải anh đã nói với em là đổi mùi nước hoa đi rồi sao?” Đôi mày kiếm của Quân Thành chau chặt, mùi nước hoa nồng nặc trên người cô ta kích thích khứu giác anh, làm cho anh thấy vô cùng khó chịu.
Vốn là tâm tình vẫn đang có chút vui vẻ, nhưng chỉ số cảm xúc của Tịch Nhuệ chính là vì câu nói này của Quân Thành mà bị đánh xuống số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133486/chuong-88.html