“Nhưng hôm nay là ngày nguy hiểm. Nếu không cẩn thận, em rất dễ sẽ có thai? “Ừ, em cứ có thai đi?” Lạc Anh dùng lưỡi mình mơn trớn vành tai cô, hơi thở ấm nóng làm cho cô ngứa ngáy.
Tịch Ly đối với việc có em bé bây giờ, cô cảm thấy bản thân mình vẫn chưa sẵn sàng,
+
chưa thể nào tiếp thu nổi.
Đứa bé đầu lòng của cô và Quân Thành, tuy anh không có yêu thương gì nó, nhưng đó cũng là con của cô. Đứa bé đã ở trong bụng cô mấy tháng ròng, kiên trì chờ đợi thêm một thời gian nữa thôi là có thể thấy được ánh mặt trời rồi vậy mà lại đột ngột mất đi, thật sự đã khiến cho tinh thần cô bị đả kích. Cho nên dù thời gian trôi qua đã khá lâu, nhưng chuyện đứa bé kia đối với cô vẫn luôn là điều cấm kị. Càng muốn quên đi, Tịch Ly càng không thể nào xóa đi hình ảnh máu me đầm đìa của đứa bé đó trong tâm trí. Có đôi khi nửa đêm tỉnh dậy, trên trán ướt đầm đìa, mồ hôi túa ra như suối sau lưng áo, cảm thấy lồng
ngực mình rất đau.
Lạc Anh cảm thấy cô không chuyên tâm liền véo nhẹ lên má Tịch Ly, âm thanh trầm thấp
hỏi:
“Em đang suy nghĩ cái gì?” Nước mắt Tịch Ly đột ngột rỉ ra, cô dùng tay mình quệt vội đi, nhưng Lạc Anh cũng đã nhanh mắt thấy được cô vừa khóc.
“Thật xin lỗi”
Nước mắt của cô giống như một loại vũ khí luôn dễ khiến cho anh mềm lòng. Mỗi lần thấy Tịch Ly khóc, giống như lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133481/chuong-83.html