Tịch Ly đau lòng khi nhìn thấy nước mắt trên mặt anh, cô tự nhận bản thân mình yếu đuối. Lạc Anh thấy nhu tình trong mắt cô, biết sự kiên định của cô đã bị mình làm lung lay. Cho nên được nước lấn tới, rất biết chớp thời cơ mà gục mặt vào ngực cô: “Trước, giúp anh đã được không? Anh rất khó chịu, giống như muốn nổ tung”
Nói rồi liền đưa tay nhỏ bé của cô dời xuống bên dưới chạm vào thiết bổng sớm đã cứng rắn của mình, hơi thở ngày càng trở nên gấp gáp.
Một đôi bàn tay to không thành thật bắt đầu gỡ bỏ áo ngực màu đen đang che chắn hai khối mềm mại trước ngực cô, cảm giác lành lạnh bất chợt ập đến khiển Tịch Ly không khỏi
thấy rùng mình.
Giờ phút này, đối mặt với sự bức bách nhẫn nại đến phát hỏa của anh, Tịch Ly không đành
lòng tuyệt đối chống cự, chỉ có thể yếu ớt đem tay nhỏ bé lên che ngực mình, nhưng có cố thế nào cũng không che được hết.
“Lạc Anh, ưm..”
Lời còn chưa nói ra, đôi môi anh đào đỏ mọng của Tịch Ly đã bị đôi môi dày của Lạc Anh
áp chế. Tay anh chu du theo các đường cong phập phồng trên người cô, vừa trao đổi mật
ngọt nơi khoang miệng vừa tận hứng xoa nắn khối mềm mại trước ngực cô, làm cho Tịch Ly
không kiếm được mình mà cất ra âm thanh rên rỉ nhỏ.
Tay anh trượt xuống dưới, tháo bỏ quần lót nhỏ của cô, đem ngón tay dài của mình đi vào bên trong mà khai phá. Cả cơ thể Tịch Ly lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133467/chuong-69.html