Tịch Ly vừa định mắng anh thì liền cảm nhận được người trước ngực mình sớm đã thở đều đều, giống như đang chìm vào giấc ngủ. “Lạc Anh?”
Cô cất tiếng hỏi không thấy anh trả lời, lại càng chắc chắn suy nghĩ của mình là đúng. Cô khó khăn loay hoay đặt anh nằm ngay ngắn trên giường sau đó xoay người định rời đi. Vào một khắc trước khi cô rời khỏi, bỗng một cánh tay to lớn kéo cô quay trở lại giường.
Tịch Ly vùng vẫy định thoát ra nhưng cả thân thể nhỏ bé sớm đã bị nam nhân này kẹp
cứng, tới cựa quậy cũng khó khăn. Cho nên cô chỉ có thể miễn cưỡng để anh ôm, cùng anh chìm vào giấc ngủ mà không hề hay biết nam nhân bên cạnh trên môi đang câu lên một nụ cười càng lúc càng sâu. Ban ngày cứ thế mà trôi qua, lần nữa khi hai người mở mắt đã là chập choạng tối. Tịch Ly vợ lấy điện thoại trên bàn để xem giờ, vậy mà đã hơn sáu giờ rồi, khiến cho cô hốt hoảng muốn chạy xuống nhà nấu ăn.
“Em định đi đâu?”
Lạc Anh mơ màng nắm lấy cánh tay cô. “Anh tỉnh dậy rồi à? Nếu anh thấy mệt quá thì cứ ngủ thêm một chút đi, em xuống nhà chuẩn bị bữa tối”
“Không muốn”
Lạc Anh dụi dụi mắt, giọng anh vừa thức dậy nên có chút khàn khàn, thật sự là làm tan chảy trái tim thiếu nữ của cô. “Em quay trở lại, nằm xuống đây ngủ với anh” “Như vậy không được đâu. Em đã ngủ trưa lâu như vậy rồi” Tịch Ly lắc lắc đầu phản đối. “Không phải mấy việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133443/chuong-45.html