Lạc Anh ôn nhu vuốt tóc cô, cũng nhẹ nhàng hôn lên sống mũi cao để trấn an cô. "Như vậy không phải quá nhanh sao? Em còn chưa chuẩn bị "Anh sẽ nhẹ nhàng"
"Nhưng..."
"Anh cũng sẽ chịu trách nhiệm. Không phải mẹ anh đã nhận em làm con dâu rồi sao?"
Con dâu sao? Tịch Ly nghe anh nói liền trừng lớn mắt. Anh... Anh làm sao mà biết hả? Không lẽ là... Anh mượn rượu để giả vờ ngủ say sao?
"Anh lừa em, thật đáng ghét"
Gương mặt Tịch Ly ngày càng đỏ, giống như một quả táo chín khiêu khích người ta tới nếm thử mùi vị xem quả táo ấy rốt cuộc tuyệt ra sao.
Lạc Anh cười cười, nhưng mồ hôi anh đã sớn rỉ ra trên trán. Mà vị "tiểu huynh đệ" bên dưới
cũng đã sớm ngẩng cao. Cái này, cũng không thể trách anh! Là do cô gái nhỏ này đã quá ư là quyến rũ.
"Không sao, em cứ từ từ bình tĩnh lại. Anh sẽ cố gắng đợi em thích nghi thêm một chút. Anh hứa sẽ nhẹ nh.."
"Lạc Anh!"
Còn chưa nói hết câu, cánh cửa phòng đã được ai đó mở ra. Tịch Ly cùng Lạc Anh không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía cửa. Người vừa mở cửa Vậy mà hóa ra lại là Lạc Phu Nhân.
"Bác... Bác gái".
Tịch Ly thật không biết giấu mặt vào đầu, cô chỉ đành lỗi tấm chăn dày lên che lấp đi gương mặt đang nóng như sắp cháy đến nơi của mình.
"Mę!"
Lạc An gằn giọng, có chút bất bình nhìn bà. Cái người làm mẹ này, sao lại luôn biết cách tìm đến đúng lúc để phá hoại chuyện tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133429/chuong-30.html