Nhìn bộ dạng này của Lạc Phu Nhân, Tịch Ly bất giác bật cười, cô nhớ về mẹ của Quân Thành.
Nói đúng ra thì ngoài mẹ của Lạc Anh, mẹ của Quân Thành cũng chính là người phụ nữ quan tâm cô nhất. Bà không quá gần gũi với Tịch Ly như Mộ Tuyết Dung nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được Tô An Dung vô cùng quan tâm cô, vô cùng lo lắng cho cô.
Nói mới thấy cũng thật là trùng hợp quá đi. Cả hai người “mẹ” này của cô đều tên Dung, hơn nữa còn rất dữ dằn trong việc dạy chồng, dạy con nữa. Còn Tịch Ly cô có lẽ sẽ không bao giờ có được khí thế hừng hực như hai người phụ nữ này đâu.
Nhìn thấy Tịch Ly Ngây ngốc cười, gánh nặng trong lòng Lạc Phu Nhân mới dần được trút xuống. Bà cũng cười cười rồi xoa nhẹ đầu cô.
Bỗng, bà nhớ tới Lạc Anh. Thằng nhỏ này, dạo này hư như vậy không phải là chế ăn đòn chưa đủ no hay sao chứ?
“Lạc Anh!” Lạc Phu Nhân hùng hổ hét tên anh. Nhưng người ngồi trên ghế tựa, sớm đã gật gù ngủ tự bao giờ.
Trên đầu bà như đang có một đám khói đen vì không thể đánh anh thêm vài cú nữa, người ngủ cũng đã ngủ rồi, cho nên bà cùng Tịch Ly chỉ đành phối hợp đưa anh về giường ngủ thôi.
“Bác gái, vậy con..”. “À, con dâu này, con ở lại chăm sóc cho Lạc Anh giúp mẹ nhé. Vũ Tuyết còn ở bệnh viện, hôm nay mẹ đến làm thủ tục xuất viện cho nó”.
Vốn dĩ Tịch Ly còn định nói tới việc rời đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133427/chuong-28.html