"Nè, tôi hỏi thật, nếu không phải thì cậu đừng có nổi quạo nha!.." Hạ Viễn thận trọng vừa nhìn sắc mặt của Âu Lãnh Thiên vừa nói, chứ lỡ lát nữa bị đánh còn chạy kịp: "Có phải cậu yêu cô tình nhân đó rồi không?"
"..."
Đôi mắt lạnh lẽo của Âu Lãnh Thiên quay sang nhìn chằm chằm vào Hạ Viễn.
Hạ Viễn bị đôi mắt của anh làm cho hoảng sợ, mà vội vàng giải thích.
"Chứ nếu không yêu thì làm sao cậu lại bỏ cả buổi lễ thời trang lớn, để gấp rút chạy về chăm sóc cho người ta."
"Nói đủ chưa?"
Âu Lãnh Thiên tuy không tức giận nhưng giọng của anh lại trầm xuống khiến Hạ Viễn sợ hãi.
Trái tim bé nhỏ ấy sắp rớt ra ngoài luôn rồi!
"Nếu cậu nói đủ rồi thì ra khỏi nhà tôi, ngay lập tức!" Âu Lãnh Thiên thấy tên bạn thân này của anh quá phiền phức nên đuổi anh ta về.
"Trợi ạ, tôi nói mà cậu không chịu nghe, nuôi tình nhân để chơi qua đường thì được, chứ yêu thật lòng thì.. mệt mỏi lắm!"
Không đợi Hạ Viễn nói hết câu Âu Lãnh Thiên đã bước vào phòng chăm sóc Giai Tuệ
"Nè, tôi chưa nói xong mà cậu đi vào phòng là sao vậy? Được rồi, để tôi chống mắt lên mà xem, sau này thế nào cậu cũng bị cô tình nhân này đè đầu cưỡi cổ cho mà xem, đến lúc đó đừng có chạy lại mà than khổ với tôi." Hạ Viễn hậm hực ra về.
* * *
Ở trong phòng.
Lúc nãy vì đã được uống thuốc nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-oi-yeu-nhau-nhe/2972103/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.