Thấy đạo diễn Trần tức giận Kiều Hạnh Dung càng cố tình châm dầu vào lửa.
"Đạo diễn Trần, Giai Tuệ chỉ là người mới, còn trẻ người non dạ, anh cũng đừng có giận cô ấy."
"Cô còn bảo tôi đừng giận, bộ ỷ mình là người mới rồi muốn làm gì thì làm à?"
Nghe những lời đầy giận dữ đó của đạo diễn, Kiều Hạnh Dung liền đắc ý, khoé môi cong lên một nụ cười thâm độc.
"Nếu bây giờ không có Giai Tuệ ở đây hay là chúng ta, tìm người khác thế vào chỗ trống đó đi." Kiều Hạnh Dung bất ngờ đưa ra ý kiến.
Bởi vì Kiều Hạnh Dung là nữ chính của đoàn phim, lại cộng thêm ở phía sau còn có chủ tịch LT chống lưng, nên tiếng nói của cô ta trong đoàn phim rất có giá trị.
"Cô có thôi đi hay không?" Hà Quốc Anh không nhịn nổi trước thái độ của Kiều Hạnh Dung được nữa mà lên tiếng: "Từ nãy đến giờ, chỉ có một mình cô là nói Giai Tuệ tự ý bỏ về, trong khi, cả đoàn phim đâu ai biết chuyện này, mà dù cô ấy có bỏ về thì tại sao cô ấy lại nói với cô, đáng lẽ người cô ấy nên nói là đạo diễn Trần chứ?"
"Ý của anh là tôi đang cố tình bôi nhọ cô ta đó sao? Anh có bằng chứng không, nếu không thì im lặng đừng có mà nói bậy."
"Tôi nói bậy hay không thì tự cô hiểu." Hà Quốc Anh liếc nhìn Kiều Hạnh Dung một cái, rồi quay sang nhìn đạo diễn Trần: "Đạo diễn Trần, dù tôi và Giai Tuệ quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-oi-yeu-nhau-nhe/2972069/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.