Giai Tuệ kéo Âu Lãnh Thiên vào một góc ở trong đoàn phim, nơi đây thường rất ít người qua lại, rồi mới dám nói chuyện với anh.
"Sao anh lại đến đây?" Giai Tuệ nhìn Âu Lãnh Thiên rồi hỏi.
"Anh nghe tin đám fan cuồng của Hà Quốc Anh đến gây sự với em nên anh đến đây. Em có bị làm sao không?"
Vẻ mặt Âu Lãnh Thiên hiện lên vẻ lo lắng thấy rõ, bàn tay còn không quên xoay đi xoay lại người cô để kiểm tra, khi đã kiểm tra trên người cô không thấy một vết xước nào anh mới yên tâm, mà thở phào nhẹ nhõm.
"Em không sao đâu! Anh làm như em là con nít không bằng."
Giai Tuệ có chút mắc cười trước hành động của Âu Lãnh Thiên, nên quay qua trêu chọc anh.
"Ông chú già của em ơi! Anh mà lo lắng mãi như vậy sẽ mau già đó." Giai Tuệ lấy tay chỉ vào nếp nhăn trên mặt Âu Lãnh Thiên.
"Anh không có già." Âu Lãnh Thiên bắt lấy tay cô, phản bác lại.
"Ừm.. Được rồi, thì anh không già, mau bỏ tay em ra đi!" Giai Tuệ liền rút tay của cô ra, vì sợ người khác sẽ bắt gặp.
"Chuyện scandal đó anh sẽ cho người tìm cách giải quyết giúp em."
"Không cần đâu!" Giai Tuệ thẳng thừng từ chối.
"Tại sao?"
Âu Lãnh Thiên có chút hụt hẫng khi Giai Tuệ không chịu nhận sự giúp đỡ từ anh, lần nào cũng vậy, khi gặp khó khăn là cô sẽ tự mình giải quyết hoặc nhờ sự giúp đỡ của bất cứ ai, nhưng, người đó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-oi-yeu-nhau-nhe/2972049/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.