Biệt thự Đế Cảnh.
"Em về nhà rồi sao? Đi dự tiệc có vui không?" Âu Lãnh Thiên đang ngồi ngoài phòng khách vừa thấy Giai Tuệ về liền hỏi han: "Sao đầu tóc lại bù xù lên hết vậy?" Anh vội kéo cô lại ngồi kế bên anh, tỉ mỉ chỉnh lại tóc cho Giai Tuệ.
"Anh có biết một người tên Tô Nguyệt không?"
Câu hỏi của Giai Tuệ đã ngay lập tức khiến Âu Lãnh Thiên như bị đóng băng lại, bàn tay vẫn để trên tóc cô, không tiếp tục chỉnh lại, cũng không chịu bỏ xuống.
"..."
"Anh trả lời em đi! Tại sao anh lại im lặng. Anh có quen bà ấy không? Anh có biết bây giờ bà ấy đang ở đâu không?" Giai Tuệ nhìn thẳng vào Âu Lãnh Thiên với ánh mắt đầy mong chờ câu trả lời từ anh.
"Anh.." Hơi thở của anh lúc này bỗng cảm thấy thật nặng nề, không nói nên lời.
Anh biết hành động giấu diếm cô về cái chết của bà Tô Nguyệt là một hành động tàn nhẫn và ích kỷ, nhưng nếu anh nói ra sự thật thì anh sợ phải nhìn thấy cô đau khổ vì khi cô đau thì anh cũng sẽ đau.
Nhưng thật sự, cây kim trong bọc lâu ngày rồi cũng lòi ra, anh có thể giấu cô được một ngày, hai ngày, nhưng không thể giấu cô được cả đời, rồi một ngày nào đó cô cũng sẽ biết được sự thật, có điều anh lại không ngờ ngày này lại đến nhanh đến như vậy đến cả anh cũng không thể ngờ tới.
Anh không biết bây giờ bên nói như thế nào để khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-oi-yeu-nhau-nhe/2972027/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.