Giai Tuệ mệt lã, nằm gọn trong vòng tay anh, khuôn mặt xinh đẹp ngoan ngoãn dựa vào ngực anh, mà làm nũng hệt như một đứa trẻ con muốn được anh vỗ về.
Âu Lãnh Thiên yêu thương hôn lê má cô, bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve lấy mái tóc có chút rối, chỉnh lại giúp cô.
Giai Tuệ nhìn ngón áp út đang đeo nhẫn của anh, liền trở nên khó chịu mà tránh né bàn tay của anh, nghiên người nằm xoay lưng về phía anh.
"Sao vậy? Hửm?" Âu Lãnh Thiên nhích lại gần cô, để ngực anh dựa sát vào lưng của cô, ôm chặt lấy cô từ phía sau.
Giai Tuệ không đáp lời mà chỉ nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên tay anh, cô ghét nó vì nó là minh chứng cho thấy rằng anh đã sắp có vợ.
Âu Lãnh Thiên chỉ cần nhìn sơ qua là đã biết cô gái này đang bực mình về điều gì, liền tháo chiếc nhẫn đang ở trên tay anh xuống, ném nó ra xa cô.
"Anh tháo ra làm gì? Một hồi nữa anh cũng đeo lại thôi?"
"Anh không đeo lại đâu, em đừng bực bội nữa!" Âu Lãnh Thiên hôn lên bờ vai trắng mịn, ôm chặt cô vào lòng mà như đang ôm một con gấu bông vừa mềm vừa thơm.
"Anh đang nói gạt em đấy à.. có vợ chưa cưới mà không chịu đeo nhẫn, trừ khi là hủy hôn thôi." Giai Tuệ trong lúc bực mình mà thuận miệng nói.
"Đúng rồi đấy! Nhưng mà không phải anh hủy hôn mà sẽ có người thay anh hủy." Âu Lãnh Thiên nhếch môi lên nở một nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-oi-yeu-nhau-nhe/2971981/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.