Vốn cứ tưởng sau một đêm dài không được gặp lại chồng mình thì khi gặp lại sẽ vui mừng, hào hứng mà ôm chầm lấy đối phương, nhưng từ sau khi nghe xong những gì Tống Tuyết Nghi đã nói trước đó, từ tâm trạng vui vẻ, bỗng chốc trở nên buồn thảm thương.
Mạn Đình mang gương mặt u sầu lên xe đã lâu, từ đầu tới cuối cô nàng vẫn chưa nói lên nửa lời, khiến Diệp Ngôn cũng cảm thấy hiếu kì, nên đã lên tiếng trêu chọc cô bằng nụ cười trên môi:
"Vẫn còn giận anh à?"
Mạn Đình lắc đầu, ngoảnh mặt nhìn ra khung cảnh bên ngoài với bầu tâm khó thể giải bày, nhưng trạng thái này của cô lại khiến người đàn ông chau mày.
"Có phải ở nhà mẹ làm khó em không?"
Cô lại lẳng lặng lắc đầu, nhưng lần này cô đã khẽ lên tiếng:
"Rồi dần dần sẽ quen, cũng tại mang thai nên tâm lý hơi nhạy cảm một chút, anh đừng để ý."
Cô bảo anh không để ý, thì anh lại càng phải bận tâm suy nghĩ nhiều hơn. Anh không thích người phụ nữ bên cạnh mình mang gương mặt ủ rũ, không vui, nói chuyện cứ lấp lửng, giấu giếm thì càng không hài lòng nên đã cho xe tấp vào lề trước sự ngạc nhiên của Mạn Đình.
"Sao anh lại dừng xe ở đây?"
"Dừng lại để nói chuyện với em. Nói anh nghe, chuyện gì đang khiến em phải buồn bã như thế?"
Mạn Đình vẫn im lặng, đối với câu hỏi của Diệp Ngôn cô đang không ngừng đấu tranh tư tưởng giữa vấn đề có nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-nguyen-y-yeu-anh-la-em-sai/2511683/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.