Đêm thứ ba, Tống Tuyết Nghi lặng lẽ ngồi chờ bên ngoài phòng khách. Cô chờ chồng của mình quay về, nhưng có lẽ đêm nay cũng sẽ giống như hai đêm vừa qua, cô sẽ chờ trong vô vọng.
Từ ngày Mạn Đình bỏ đi, Diệp Ngôn như đã bốc hơi khỏi trái đất. Anh không về nhà, gọi điện cũng không được, cho người đi tìm cũng không thấy đâu, cả Tống Tuyết Nghi và Cung Mẫn Giai như ngồi trên đóng lửa.
Lúc này đã hơn hai giờ sáng nhưng trong phòng khách vẫn còn đang tồn tại bóng dáng của một người phụ nữ, đó là Tống Tuyết Nghi vẫn đang chờ Diệp Ngôn.
Vốn dĩ cô đã cảm thấy thất vọng về việc phải chờ đợi thế này, nhưng vừa hay đúng lúc tiếng xe của người đàn ông ấy lại đỗ về tới khuôn viên, Tống Tuyết Nghi liền lập tức đi ra ngoài thì đã nhìn thấy Diệp Ngôn loạng choạng bước xuống xe trong tình trạng say xỉn.
"Diệp Ngôn..."
Tống Tuyết Nghi vội đi đến đỡ người đàn ông ấy thì lại bị anh hất tay ra, sau đó tự mình đi về phòng.
"Diệp Ngôn, để em dìu anh..."
"..." Đối phương vẫn im lặng và chân vẫn bước thẳng lên lầu.
"Anh cẩn thận..."
Tống Tuyết Nghi chau mày lo lắng đi theo phía sau, hai tay của cô lúc nào cũng trong tư thế chờ sẵn để đón lấy người đàn ông ấy bất cứ khi nào nếu Diệp Ngôn không may bị ngã.
Qua một lúc cũng lên tới phòng riêng, cơn say khiến anh không còn tỉnh táo, vừa vào phòng đã ngã lưng nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-nguyen-y-yeu-anh-la-em-sai/2511654/chuong-41.html