Một tháng sau…
“Hân Hân, anh vừa nhận được tin Lý Lan đã qua đời vào tối qua rồi. Em có ý định gì không?”
Mạn Viên Hân đang nằm thư giãn trên chiếc ghế dài trong khu vực hồ bơi, tuy mắt cô nhắm, nhưng thật ra vẫn nghe những gì Vương Chính Phàm vừa nói, cô cũng chẳng buồn mở mắt mà chỉ nhàn nhã trả lời:
“Em còn có việc quan trọng hơn cần phải làm.”
Lúc này, Vương Chính Phàm đã cảm thấy hứng thú nên liền mò tới chiếc ghế Mạn Viên Hân đang nằm, mặc kệ có chật chội bao nhiêu cũng ráng chen chút lên nằm cạnh cô mới thôi, sau đó anh mới hỏi:
“Thật ra thì anh vẫn đang huy động toàn bộ nhân lực đi tìm tiểu Hàn rồi, chỉ cần tìm thấy đứa trẻ nào có nốt ruồi son giữa lòng bàn tay trái, khoảng tầm độ tuổi của thằng bé thì họ nhất định sẽ báo cho chúng ta biết ngay. Em đừng có suy nghĩ sẽ phiêu bạt khắp nơi để tìm con, anh không muốn thấy bảo bối của anh cực khổ.”
Nghe xong một màn luyên thuyên của anh chồng chưa cưới mà Mạn Viên Hân khẽ bật cười, cô vẫn nhắm mắt, vẫn thong thả trả lời:
“Anh nghĩ nhiều rồi. Chuyện quan trọng mà em nói là sẽ đi gặp một người vào chiều nay.”
Vương Chính Phàm khẽ nhíu mày, anh suy nghĩ vài giây rồi hỏi:
“Em muốn gặp Cung Mẫn Giai?”
“Dạ, em muốn xem xem vào những giây phút cuối đời còn lại ở trong tù, bà ta có hối hận mà nói ra gì đó hay không.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-nguyen-y-nghiet-duyen-dut-doan/2570262/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.