Lại nói đến lần gặp mặt của nhóm người Tưởng Tuyết Hy, sau khi Ngô Giao Nghi quay về, chẳng hiểu sao mặt mũi đỏ phừng phừng.
"Nghi, sao mặt cậu đỏ thế?" Hà Tiểu Vãn đưa tay ra sờ má Ngô Giao Nghi, lo lắng hỏi.
"Có đỏ à?" Ngô Giao Nghi nhăn mặt, cũng tự đưa tay ra sờ quanh mặt mình.
Vừa lúc đó, Tưởng Tuyết Hy cũng đến.
"Hi!" Thích Tiếu Nam đi sau, giơ tay ra vẫy.
Hà Tiểu Vãn chỉ mỉm cười đáp lại, còn Ngô Giao Nghi thì ngồi không, trong lòng vẫn vì chuyện ban nãy mà không vui.
Phải, bà đây chính là người thù dai như thế đấy!
Thích Tiếu Nam khẽ nhếch môi, ung dung bình thản mà ngồi giữa đám con gái. Ánh mắt thi thoảng lại nhìn về phía đối diện, cười như không cười.
Đúng là oan gia ngõ hẹp!
Tưởng Tuyết Hy nhìn qua, chỉ vài giây là phát hiện khác thường, đuôi mắt chốc chốc lại kéo cao, tinh ranh hệt như mắt mèo.
"Quen nhau sao?"
Ngô Giao Nghi: "Không quen!"
Thích Tiếu Nam: "Không quen!"
Tưởng Tuyết Hy và Hà Tiểu Vãn không hẹn mà cùng bật cười.
"Hy Hy, bà có thể đừng moi móc người khác nữa được không hả?"
Tưởng Tuyết Hy nhún vai, vẫy tay cho phục vụ chuẩn bị lên món.
"Không moi thì không moi. Tôi chỉ moi mấy người hay có tật giật mình thôi."
Ngô Giao Nghi: "..."
Hà Tiểu Vãn cố nhịn cười, hắng giọng rồi lên tiếng.
"Đúng rồi, ba ngày nữa sẽ có một buổi hòa nhạc ở Quảng Châu, nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-muoi-dem/2731892/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.