"Nghiêm tổng, hay là... anh bao nuôi tôi đi?"
Bốn mắt nhìn nhau, chẳng ai sợ ai, giống như kẻ địch, tất cả chỉ chờ xem ai là người giơ tay đầu hàng.
Choang...
Thái Từ Nghiêm gạt tay Tưởng Tuyết Hy khỏi chén trà, thoáng chốc đã nắm chặt cổ tay cô vòng ra sau, gương mặt như tạc tượng kề sát mặt cô.
Tưởng Tuyết Hy thoáng sợ hãi, cảm nhận hơi thở nóng bỏng đang bao trùm gương mặt cô, khiến nó hồng hào đỏ ửng.
Tim đập như trống dồn.
Cái nhìn của người đàn ông cuồng dã như thú hoang chốn rừng sâu. Vốn dĩ con thú đó đang ngoan ngoãn trong hang động ẩn nấp, đột nhiên lại có một kẻ gan to bằng trời đến huýt sáo khiến bản năng nguyên thủy của nó trỗi dậy, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Tưởng Tuyết Hy giãy giụa phản kháng.
Toang rồi, người đàn ông này nổi giận thật rồi!
"Anh bỏ tôi ra!"
"Sao không mạnh mồm tiếp đi? Không phải cô to gan lắm sao?" Thái Từ Nghiêm vẫn duy trì tư thế, hơn nữa lực ở tay cũng siết chặt hơn.
"Anh đừng có giở trò, nếu không..."
"Nếu không thì sao? Hửm?" Người đàn ông lại cúi sâu hơn nữa.
"Thái Từ Nghiêm! Khốn kiếp!" Tưởng Tuyết Hy sợ hãi quay mặt đi.
"Có tin tôi thịt cô ngay tại đây không?"
"..."
Tin hay không tin trong tình huống này còn quan trọng sao?
Thái Từ Nghiêm nhìn bộ dáng sợ đến hiện nguyên hình của cô, khẽ cong môi, không cảnh giác mà buông lỏng tay cô. Tưởng Tuyết Hy chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-muoi-dem/2731877/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.