Tưởng Tuyết Hy bị cơn đau đầu đánh thức.
Cả người vẫn còn cảm giác nhớp nháp khó chịu, mũi thì ngứa ngáy, nghẹt đến nỗi hít thở không thông.
Đầu óc trống rỗng, xốc chăn vươn vai vài cái, ánh mắt dừng lại trên ghế sô pha cách đó không xa.
Dáng nằm thẳng tắp, chân thẳng, vai thẳng, hai tay để dọc theo chỉ quần, tư thế như thân cây trúc, tựa hồ sóng tạt cũng không thể gãy được vậy.
Thế này là... đi ngủ cũng xếp hàng à?
Chân trần đến gần, khẽ cúi xuống, còn định khua tay trước mặt người đàn ông thì Thái Từ Nghiêm đã mở mắt, con ngươi sâu thăm thẳm nhìn cô.
"Bày trò?"
Tưởng Tuyết Hy giật mình đứng thẳng lưng, khẽ hắng giọng. "Oh, anh dậy rồi à?"
Thái Từ Nghiêm ngồi dậy, cúc áo sơ mi tuột ra để lộ vòm ngực màu đồng rắn chắc khỏe khoắn, vô cùng bắt mắt.
Tưởng Tuyết Hy quay mặt đi, kết quả nhìn đúng chiếc gương gần đó, lại gần nhìn ngắm một lượt, càng nhìn càng thấy không đúng.
"Anh làm à?" Bây giờ cô mới để ý, chiếc áo vốn dĩ là kiểu lệch vai giờ lại bị rách mất một miếng, quá đáng hơn là lại dùng dây chun buộc lại, cuộn tròn thành một đống ở vị trí bắp tay.
Tưởng Tuyết Hy nhăn mày.
Xấu hoắc!
Người đàn ông đến đút tay túi quần, hơi nghiêng người. "Ông đây đã làm gì?"
"Xé áo con gái? Vụng trộm ban đêm? Xem ra, sở thích của anh cũng bạo quá nhỉ?"
Gương mặt điển trai dần đen lại.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-muoi-dem/2731850/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.