Tưởng Tuyết Hy bị bế lên tận thang máy.
Suốt đường đi, cô chỉ dúi đầu vào lòng anh, tay chân không ngừng ngọ nguậy, thật sự muốn biết giới hạn chịu đựng của người đàn ông này như thế nào.
"A Nghiêm..."
"Ngậm miệng!" Thái Từ Nghiêm vẫn một mực nhìn thẳng, ánh mắt lạnh lẽo bao trùm dãy hành lang, đám nhân viên đi ngang qua không dám nhiều chuyện, chỉ sợ chọc phải thú dữ.
"Em có thể tự đi được mà?" Giọng nói ngọt ngào còn có chút... nũng nịu. "Anh thả em xuống đi..."
Thái Từ Nghiêm đột ngột dừng lại khiến tim Tưởng Tuyết Hy như ngừng đập.
Người đàn ông cúi xuống nhìn cô, sống mũi cao chí mạng, đôi mắt chim ưng hẹp dài đầy nguy hiểm, cô cảm thấy có chút sợ khi bị anh nhìn như vậy.
"Cô gái, em không nên trêu chọc tôi!"
Ting...
Cánh cửa thang máy vừa đóng, cả thân thể Tưởng Tuyết Hy cũng vừa chạm đất, ngay lập tức trước mắt tối sầm lại. Mùi thuốc lá phảng phất quyện lại mùi gỗ mộc cao cấp trên người anh, mang một mùi hương rất riêng, rất ma mị, rất bí hiểm.
Đầu lưỡi giao nhau, răng môi hòa quyện. Tưởng Tuyết Hy bám víu vào lồng ngực anh, nơi đó hiện tại đang nóng ran.
Nụ hôn lần này của anh có chút cuồng bạo, tham lam cạy khoang miệng đang thiếu sức chống trả của cô, mạnh bạo thăm dò. Ngay lập tức, hô hấp Tưởng Tuyết Hy ngập tràn mùi vị của anh.
"Từ... Nghiêm... ưm... cam... camera..." Đột nhiên cô nhớ tới hai người đang ở trong thang máy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-muoi-dem/2731822/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.