Sau cơn mưa trời lại sáng.
Cũng may đêm qua Tưởng Tuyết Hy và Thái Từ Nghiêm về sớm, vì vậy mới tránh được cơn mưa như trút nước ở căn cứ của Hita. Nơi đó gần núi, giáp ranh biên giới nên khí hậu có chút thất thường.
Tưởng Tuyết Hy co ro trong chăn, cảm giác toàn thân đều lạnh, cô không thèm mở mắt, thò tay sờ sang chỗ trống bên cạnh.
Thái Từ Nghiêm đã dậy rồi sao?
Tâm trạng đang hưng phấn lại chùng xuống, Tưởng Tuyết Hy lười động đậy, định bụng nằm thêm một chút nữa.
Đêm qua... có lẽ là khoảng thời gian cô không thể nào quên được.
Nếu cô chỉ cần tính toán sai sót một chút thôi, Thái Từ Nghiêm có thể sẽ mất mạng trước vô vàn tay súng tỉa của Hita.
Nếu chỉ cần cô không cẩn thận một chút thôi, để đám người Hita biết được, kết quả của hai người sẽ là ly biệt mãi mãi.
Trong đầu cô nhớ lại từng mảng ký ức của quá khứ. Chàng trai trẻ ngồi cạnh cô, ánh mắt sâu thẳm và thâm thúy đến lạ thường. Người đàn ông đó nhìn cô rất lâu, cánh môi mấp máy nhưng cuối cùng lại chẳng thốt nên lời.
Tưởng Tuyết Hy lẩm bẩm trong chăn.
Ngày xưa... có một con lừa ngốc!
Nằm rất lâu mới chịu rời giường, Tưởng Tuyết Hy vòng qua nhà tắm, trực tiếp đến thư phòng xem thử.
Quả nhiên, Thái Từ Nghiêm đang ở đây.
Tiếng động phát ra từ chiếc laptop trước mặt anh, có lẽ anh đang xử lý công việc. Cũng đúng thôi, sau vụ Tử Hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-muoi-dem/2731794/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.