Editor: Cà Rốt Hồng 
Beta: Lô Vĩ Vi Vi, Thảo My 
Tuyệt xử bất phùng sinh (*) 
(*) Đường cùng không gặp được đường sống. 
Lê Thiên Qua? Ba chữ này nổi tiếng ở thành phố K. Dĩ nhiên Lâm Mộ Tịch biết, anh không biết là, làm sao Hướng Vãn ở cùng một chỗ với anh ta? Anh nhìn Hướng Vãn, muốn tìm một đáp án. Vậy mà Hướng Vãn hoàn toàn không thấy sự hiện hữu của anh, thân mật rúc vào trong ngực một người đàn ông khác. Nhưng anh có thể nói cái gì? Hướng Vãn đã sớm không phải là của anh nữa, anh phải lấy lập trường gì đi ngăn cản đây? 
"Nếu gặp được, như vậy thì cùng nhau ăn cơm thôi." Lê Thiên Qua chợt mở miệng nói. 
"Đầu em có chút choáng váng, em không muốn đi." 
Lê Thiên Qua nhíu mày một cái, nhéo lỗ mũi Hướng Vãn nói: "Hướng Vãn, đừng bướng bỉnh." 
Đây tuyệt đối là anh ta cố ý, anh ta đang ép mình, Hướng Vãn cố gắng ẩn nhẫn, sau đó cười nhạt một tiếng: "Đi ăn cơm." 
Nơi đến chính là một quán ăn riêng, ăn chính là món ăn Quảng Đông mà Hướng Vãn thích nhất. Gần đây Hướng Vãn vốn không có khẩu vị gì, vào lúc này càng thêm ức nghẹn khó chịu trong lòng, giống như nhai sáp. 
"Hướng Vãn em ăn nhiều một chút, xem em gầy quá, người ta nhìn thấy, còn tưởng rằng anh ngược đãi em đấy." Lê Thiên Qua vừa nói, vừa gắp thức ăn cho Hướng Vãn. 
"Đủ rồi, anh cũng ăn nhiều một chút." Hướng Vãn cười với anh. Đương nhiên cô hiểu dụng ý của Lê Thiên Qua, nếu diễn trò, như vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-lam-am-giuong-cua-tong-giam-doc/552814/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.