Nhìn đầu ngõ trước mặt có một chiếc xe màu trắng bạc đang dừng, đầu xe đầy bụi đất, xem ra là vừa mới đi đường dài. Đứng ở bên xe, Ninh Tri Nhiên đi giày tây nhưng quần áo có chút xốc xếch, tóc ở trên trán bay bay theo gió. Vào thời điểm người đàn ông hút thuốc thì thật mê người,ngón tay hơi chếch lên một chút xíu, đang kẹp một điếu thuốc lá, hút một hơi thật sâu, đừng lại ở trong cơ thể một lát sau đó mới nhẹ nhàng thở ra giống như có sương mù bao quanh. Bọn họ đối với thuốc lá là yêu thích giống như phụ nữ đối với giày cao gót. Giày có khi không hợp với người, nhưng bởi vì nhiều nguyên nhân khác nhau nên người ta lại muốn mang nó. Có người mang vào hợp rồi thì giày sẽ làm đẹp cho chính người đó. Giống như giờ phút này Ninh Tri Nhiên chính là một bộ dáng đó, thuốc lá làm tôn nên vẻ đẹp của anh ta.
“Ninh Tri Nhiên.” Hướng Vãn kêu lên một tiếng. Ninh Tri Nhiên tắt điếu thuốc đi, xoay người cười với cô, lộ ra hàm răng trắng tinh, có một chiếc răng mèo nhìn rất đáng yêu.
“Làm sao anh ở chỗ này?” Giọn Hướng Vãn có chút không tốt.
“Tôi đi ngang qua.” Tính tình Ninh Tri Nhiên rất dễ chịu, nói thế nào cũng không tức giận. Hướng Vãn tức muốn hộc máu, những lời nói này mà anh ta cũng nói ra được: “Đi ngang qua? Sao Thuỷ có thể đi ngang qua mặt trời sao?”
Ninh Tri Nhiên cười nói: “Xin lỗi, nhưng tôi còn chưa đi khỏi Trái Đất. Hướng Vãn, tôi đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-lam-am-giuong-cua-tong-giam-doc/552790/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.