Phương Lâm phóng tầm mắt nhìn ra cửa sổ, tiết trời mùa đông ảm đảm, từng làn gió lạnh rét lạnh lẽo thổi qua, nhìn phía xa ngọn núi kia là những màn sương mù dày đặc bao phủ. Đây là một ngày rất đẹp của mùa đông.
"Trong một ngày đẹp trời như vậy ai mà biết được những điều kinh khủng xảy ra sau đó."
Giọng nói của tên phiền phức bên cạnh bỗng nhiên kéo Phương Lâm đang thả hồn ngoài kia trở về. Phương Lâm quay qua nhìn hắn, hắn mỉm cười nhìn cậu rồi giơ quyển sách trong tay của hắn lên.
"Đó là một câu nói trong bộ truyện kinh dị của nhà văn nổi tiếng Crimer."
Phương Lâm nhìn quyển sách bìa màu đỏ trên tay của Nolan, hơi thở của cậu đột nhiên nặng nề.
"Cất nó đi Nolan..."
Nolan nhìn phản ứng của Phương Lâm, hắn đoán chắc là cậu sợ truyện kinh dị. Dù sao thì ảnh bìa của nó cũng rất đáng sợ.
"Em xem qua đi, rất hay. Đây là quyển sách bán chạy nhất trong năm năm qua."
"Tôi không xem mang nó đi đi!" Phương Lâm dứt khoác nói, cậu còn không thèm nhìn Nolan và quyển sách trên tay hắn.
Nolan vẫn không chịu ngừng lại, Hứa Quý Hy nhìn thấy cảnh tượng trước mắt bàn tay anh có hơi nắm lại.
Vương Minh từ lúc nào đã giật lấy quyển sách từ tay Nolan. Hắn nhìn Phương Lâm vẻ mặt đang không tốt rồi lại ném ánh mắt muốn giết người cho Nolan.
"Gì vậy đang vui mà? Hội trưởng bộ cậu cũng sợ truyện kinh dị?" Nolan thách thức
Vương Minh nhếch môi đáp trả.
"Có cần tôi cho cậu xem đâu mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-la-em-trai-toi/1021884/chuong-17.html