Ngự Thượng Tuyền giật nhẹ tay Sát Nặc đang dẫn đường ở phía trước, nói: “Chúng ta nhanh đi đến nơi diễn ra cuộc thi đi, thời gian đã không còn sớm nữa”.
Sát Nặc nhìn lên tòa nhà trung ương hình tháp của học viện, thời gian quả thật đã không còn sớm, liền mang theo Ngự Thượng Tuyền đi đến…… Phòng hiệu trưởng?
Ngự Thượng Tuyền nhìn Sát Nặc: “Không phải là đi đến nơi diễn ra cuộc thi sao?”
Như thế nào lại đến phòng hiệu trưởng……
Sát Nặc gật đầu, nói: “Ngươi đã có thư đề cử, chỉ cần chứng minh thực lực của mình với hiệu trưởng, là có thể thông qua cuộc thi rồi”.
Ngự Thượng Tuyền…… Bắt đầu cảm thấy khẩn trương.
Mặc kệ y cảm thấy khẩn trương như thế nào, đi được một lúc, hai người đã đến trước cửa phòng hiệu trưởng, Ngự Thượng Tuyền hít sâu một hơi, nhìn thoáng qua Sát Nặc, không chút do dự nắm lấy tay hắn đẩy cửa đi vào.
Bên trong phòng là một lão nhân có mái tóc trắng xóa, ngay cả chòm râu và chân mày của lão nhân cũng là một màu trắng, Ngự Thượng Tuyền lại càng cảm thấy khẩn trương hơn, đây là phản xạ có điều kiện của y mỗi khi gặp mặt lão sư.
Nào biết lão nhân trước mặt chỉ ngẩng đầu liếc nhìn y một cái, liền đứng lên, cười nói: “Tiểu bằng hữu ngồi đi, ngươi chính là đứa nhỏ lão Tất đề cử đi? Chờ một chút, lão nhân gia ta đi lấy thủy tinh cầu”.
Nói xong, bước về phía sau cái bàn, lấy ra một thủy tinh cầu.
“Tiểu bằng hữu chắc cũng biết công dụng của cái này, đến đến, chúng ta giám định lại một lần nữa”. Hiệu trưởng tiên sinh cười tủm tỉm kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-ky-si-ba-dao/1317513/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.