Đợi đến khi hai người một hổ ăn no, con ma thú Sát Nặc săn được chỉ còn lại một bộ xương, thu thập tốt các thứ, vừa cẩn thận xem xét ma thạch phân tán chung quanh, xác nhận không còn lại cái gì, Ngự Thượng Tuyền mới thở ra một hơi, nếu giống như Sát Nặc nói, ma thạch có giá trị cao như vậy, y thực sự không nghĩ sẽ để thứ tốt như thế ở lại chỗ này……
Hỏi một chút mục đích chuyến đi của Sát Nặc, mới phát hiện mình cùng với hắn phương hướng hoàn toàn tương phản, mình thì muốn đi ra khỏi khu rừng này, còn Sát Nặc lại muốn đi sâu vào bên trong.
Cẩn thận nghe kỹ nguyên nhân, y mới phát hiện, thì ra Sát Nặc đang bị thương.
“Như vậy ngươi đi sâu vào bên trong là muốn tìm thảo dược trị liệu sao?” Kỳ quái, bên ngoài không có dược sao? Hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn cũng không giống như không có tiền mua dược mới phải vào rừng hái thuốc?
Sát Nặc…… Hết chỗ nói.
Sắc mặt thối ở phía trước dẫn đường, Ngự Thượng Tuyền ngoan ngoãn đi theo phía sau, miệng một khắc cũng không ngừng nói về chuyện trước kia, tựa hồ muốn đem mười năm ủy khuất của y toàn bộ nói hết, Sát Nặc nghĩ, cuối cùng cũng không nói chính mình vì ở trận đấu so tài trong kỳ đại hội bị chút nội thương, đã bị phụ thân của mình đá ra ngoài, trên người trừ bỏ một thân quần áo cùng một ít vũ khí thì cái gì cũng không có?
“Sát Nặc, thảo dược ngươi muốn tìm có hình dáng như thế nào?”
“Sát Nặc chúng ta là muốn đi tìm ở tầng mấy?”
“Ngươi bị thương có nghiêm trọng không?”
“Sát Nặc, ngươi mấy tuổi rồi?”
“Sát Nặc……” Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-ky-si-ba-dao/1317486/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.