Sau 3 tháng Trịnh Hạ Nghiên rời đi, Kỷ Thế Phàm trở nên lạnh lùng và lạnh nhạt cả Tống Linh Nhi. Anh vùi đầu vào xử lý công việc nhằm quên đi người thương, từng bước đưa tập đoàn lớn mạnh. Tối đó, anh trở về nhà ba mẹ ngủ lại một đêm. Mẹ anh - Liễu phu nhân đoán được tâm sự của con trai mình . 
"Phàm nhi, sao con không về nhà với Linh nhi mà lại ở đây?" 
"Mẹ .. Mẹ chưa ngủ à? " 
"Lại nhớ về cô gái đó?" 
Là con trai mình sinh ra thì làm sao Liễu phu nhân không biết được tâm sự của con trai mình chứ. Bà và Chồng mình - tức là Ba của Anh rất hài hòa, không ép buộc con cái chỉ là .. 
"Phàm nhi, hạnh phúc của con Ba mẹ đều không can thiệp tuy nhiên gia đình Linh nhi có ơn với chúng ta. Chúng ta không thể lấy ơn để báo oán. Năm xưa, là Ba của Linh Nhi đã góp vốn giúp đỡ cho công ty đi đến được ngày hôm nay nên Ba con mới muốn con lấy con gái ông ấy để trả ơn. Tuy là việc sắp đặt này có thể sẽ khiến con không được vui nhưng .. Mẹ xin lỗi , nếu lúc đó Mẹ ngăn lại thì .." 
"Mẹ. Không phải lỗi của Ba Mẹ. Chỉ là trái tim của con vốn đã đặt hết cho Nghiên nhi, ngoài cô ấy ra con không thể yêu thêm một ai nữa. Đối với Linh nhi và con của chúng con, con sẽ cố gắng hoàn thành trách nhiệm. " 
"Con muốn .. ly hôn?" 
Hai mẹ còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-khong-the-yeu/2672420/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.