Tại sân bay Tân Sơn Nhất, Trịnh Hạ Nghiên cũng đã đặt chân về Việt Nam sau nhiều giờ bay mệt mỏi. Lúc này bên ngoài đã có Kỷ Thế Phàm đang chờ cô mà lo lắng thì hình bóng đó đã xuất hiện và lướt qua Anh.
"Nghiên nhi..?"
"Xin lỗi, chúng ta biết nhau sao?"
"Em .. không nhớ Anh sao?"
Trịnh Hạ Nghiên lắc đầu thay cho câu trả lời và quay lưng rời đi, tuy nhiên đối với cô từ khi nhìn Kỷ Thế Phàm cô cũng có một cảm giác quen thuộc nhưng không thể hiện ra. Cô tới Khách Sạn nhận phòng và chuẩn bị cho công việc sắp tới. Kỷ Thế Phàm trở về trong sự hụt hẫng, là do cô giả vờ hay là đang muốn trừng trị Anh .
"Chỉ cần em về là được rồi, mọi việc còn lại Anh sẽ bù đắp cho em/"
Trịnh Hạ Nghiên thu xếp đến thăm mộ của Ba mình theo lời dặn của Mẹ, lại nhìn thấy Kỷ Thế Phàm đang chờ trước cửa Khách Sạn khiến cô ngạc nhiên .
"Lúc nãy ở sân bay đã có hành động vô lễ, xin lỗi cô. Tôi là Kỷ Thế Phàm, rất vui được làm quen."
"Kỷ Thế Phàm? Kỷ Tổng của Tập Đoàn Kỷ Gia?"
"Cô biết à?"
"Một chút. Tôi là Jessica Dyer - tên tiếng việt là Trịnh Hạ Nghiên. Rất vui được làm quen."
"Cô đang tính đi đâu? Tôi đưa cô đi.."
"Không cần phiền Anh đâu. Tôi tự đi được"
"Cô mới về đây vẫn chưa quen đường, xem như tôi là tài xế cho cô một ngày đi"
Nhìn thái độ kiên quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-khong-the-yeu/2672417/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.