Huỳnh Minh Duệ đưa Nguyễn Trân Ni 
trở về Khách sạn, cô khóc đến mệt cả người nên đã thiếp đi. Huỳnh Minh Duệ cứ thế chạy xe thêm vài vòng cho cô yên tâm ngủ. Đỗ xe đến lần thứ ba thì cô cũng đã tỉnh dậy. . 
"Xin lỗi, tôi lại ngủ quên mất." 
"Không sao . Cô ổn hơn chưa?" 
"... Làm sao mà ổn nhanh như vậy được chứ? Nhưng mà cũng cảm ơn nhiều, tôi lên phòng trước. " 
"Nguyễn Tiểu Thư, nếu như cô muốn tôi đều có thời gian . Cô có thể gọi tôi khi cần.//" 
"Cảm ơn Anh.." 
Cứ thế Nguyễn Trân Ni bước về phòng, về phía Kỷ Thế Phàm vào Bar của Khách sạn nơi Trịnh Hạ Nghiên đang và uống say mất. Nhân viên lễ tân thấy vậy liền gọi cho Trịnh Hạ Nghiên ." 
"Ms Dyer, xin lỗi vì làm phiền cô lúc này. Người bạn lúc sáng tìm cô - Anh Kỷ đang uống say dưới quán Bar 
nhưng không chịu cho chúng tôi thông tin liên lạc người thân hoặc bạn bè, tôi đành phải liên hệ cô. Cô xem .." 
"Vậy cô có thể nhờ nhân viên đưa Anh ấy lên phòng tôi được không?" 
"Vâng .." 
Trịnh Hạ Nghiên cũng không thể hiện cảm xúc gì thêm, một lúc sau Kỷ Thế Phàm được hai nhân viên phục vụ đưa lên phòng của cô và đặt anh ấy nằm lên giường. Hậu cảm ơn hai nhân viên, cô lại phải vào chăm sóc cho Kỷ Thế Phàm. Trong lúc lau người cho anh thì cô nghe được anh âm thầm nhắc tới tên cô .. 
"Nghiên nhi, Anh xin lỗi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-khong-the-yeu/2672400/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.