Nguyễn Trân Ni cũng khó khăn đưa được Huỳnh Minh Duệ về nhà, cô cũng lấy khăn lau sơ người và thay đồ cho Anh. Không ngờ, Anh khi say rượu lại là con người như thế này. Bất chợt, Anh ngồi dậy vừa lờ mờ say vừa lên tiếng khiến Nguyễn Trân Ni không khỏi bật cười ..
"Trân Ni .."
"Làm sao đấy? "
"Anh ... cho dù Ba em có gây khó dễ .. thì Anh cũng không bỏ cuộc đâu! "
"Em biết rồi. Ngoan, mau nằm xuống nghỉ đi. "
"Không . Anh chưa say, em uống cùng Anh đi.."
"Say lắm rồi.. Nghe lời, nha "
Chợt Huỳnh Minh Duệ chủ động hôn Nguyễn Trân Ni khiến cô ngạc nhiên ..
"Anh .."
"Vợ à, có phải chúng ta nên suy nghĩ chuyện sinh con đẻ cái rồi không?"
"Lưu manh . Anh lợi dụng .."
Chưa kịp nói hết lời thì Huỳnh Minh Duệ tiếp tục kéo cô xuống hôn cô nhiều hơn, Nguyễn Trân Ni cũng đành lòng thuận theo cùng tạo ra một đêm mặn nồng. Sáng hôm sau, Trịnh Hạ Nghiên vẫn còn ngù trong vòng tay của Kỷ Thế Phàm thì ánh nắng ngoài trời chiếu rọi vào làm cô tỉnh giấc. Nhìn Kỷ Thế Phàm đang ngủ cô chợt nhớ lại cuộc sống của một năm trước, tuy mọi thứ đều không thay đổi nhưng duy chỉ có một là thay đổi. Đó là cảm xúc, từ sau đêm qua cô và Anh chính thức là người yêu của nhau rồi ...
"Dậy rồi à?"
"Uhm .."
"Sao em không ngủ thêm? Đêm qua mệt lắm đúng không?
"Anh còn nói .."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-khong-the-yeu/2672003/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.