Chương trước
Chương sau

Vẻ mặt của Mạnh Hủ Nhiên cũng không khác gì những người khác, ngoại trừ lúc đối diện tựa hồ hơi ngẩn người, Bạc Minh Yên có thoáng thấy đường vai của cô ấy hơi căng chặt trong chốc lát, nhưng cũng rất nhanh chóng khôi phục lại như thường.

Nhanh như ảo giác.

Mạnh Hủ Nhiên trước tiền dời mắt đi chỗ khác, sau đó bình tĩnh tự nhiên cầm cốc nước có ga lên uống.

Bạc Minh Yên cũng chậm rãi thu hồi tầm mắt, trong lúc nhất thời càng không thể phân rõ là người này nhớ hay là giả vờ không nhớ, hoặc là thật sự đã quên.

"Cậu hôn môi ai? Cậu hôn ở đâu?" Lộc Yêu bối rối, cô chưa bao giờ nghe thấy Bạc Minh Yên nói có quan hệ ái muội với bất kỳ ai, ngay cả đối tượng để ái muội còn không có, sao trực tiếp tiến đến bước hôn môi rồi!

Bạc Minh Yên im lặng.

Lộc Yêu càng nghĩ, càng cảm thấy có gì đó không thích hợp lắm. Trước khi bắt đầu vòng chơi mới, cô ấy mới xin phép đi vệ sinh, sau đó gửi tin nhắn cho Bạc Minh Yên, sau khi Bạc Minh Yên ra theo, cô ấy kéo cô đến phía sau bếp bên cạnh, lo lắng hỏi: "Chắc chắn là hôm đó cậu rời khỏi quán bar của tôi rồi bị người ta khi quấy rối! Lúc trước còn nghe hàng xóm bảo ở chỗ này của chúng tôi, rạng sáng sẽ có người nhặt tôm..."

"Không đúng, ngày đó rõ ràng cậu không uống say." Lộc Yêu rất nhanh đã phủi bỏ suy đoán, nhưng vẫn không an tâm truy hỏi: "Cậu bị ai quấy rối?"

Bạc Minh Yên thấy Lộc Yêu bày ra tư thế nhất định phải truy hỏi kỹ càng, cô sợ Lộc Yêu nghĩ nhiều rồi tự trách mình sao ngày đó không đưa cô về, nên cô châm chước trả lời: "Tôi nhặt một con tôm say rượu, rồi bị con tôm say rượu đó quấy rối".

Lộc Yêu cả kinh đến mức há hốc mồm, không nghĩ tới Bạc Minh Yên, một người thanh lãnh, dè dặt, ở nước ngoài tự giữ thân một mình lâu như vậy, nhiều năm cũng không làm chuyện xấu gì, mà khi trở về Trung Quốc lại cư nhiên chơi vui vẻ như thế. Có khả năng là do độc thân nhiều năm rồi nên muốn tìm một chút kích thích, sau khi nghẹn một lúc lâu phun ra một câu: "Kỹ thuật của đối phương thế nào?"

Dù sao cũng là lần đầu tiên, lỡ như cảm giác không tốt sẽ ảnh hưởng đến cơ hội nếm thử lại sau này.

Bạc Minh Yên tưởng rằng Lộc Yêu đang hỏi về kỹ thuật hôn môi, nên cô liếm môi, suy nghĩ một lát rồi nói: "Đã quên..."

Lộc Yêu nhẹ "Sách" một cái, rồi đưa ra kết luận: "Vậy là kỹ thuật chưa đủ tốt."

"Ừm." Bạc Minh Yên thành thật gật đầu, "Đúng vậy, lần sau đổi người khác thử xem."

"Khụ khụ khụ."

Đoán chừng có người đi ngang qua đây để dùng nhà vệ sinh, nói chuyện bao nhiêu đây cũng đã đủ, Bạc Minh Yên nói: "Hỏi xong rồi thì tôi đi ra ngoài."

Nội dung quá hời hợt, giọng điệu cũng quá bình đạm. Lộc Yêu bắt đầu nghi ngờ tính xác thực của chuyện này nên kéo Bạc Minh Yên hỏi: "Không đúng, cậu đang đùa tôi phải không?"

Bạc Minh Yên nhướng mày, ôn thanh nhắc nhở: "Trên bài không có câu hỏi như vậy."

Cho nên, không nhất thiết là những trả thời sự thật, nên cũng khó để biết những gì cô nói ở trên là đúng hay sai.

"..." Lộc Yêu nghẹn hai giây rồi nói: "Cậu trở nên xấu xa rồi, Mãn Mãn."

"Tất cả là do người khác..." Vén rèm cửa ra, Bạc Minh Yên quay đầu lại liền thấy rõ "người khác" đang đứng ở bên ngoài, tươi cười trên mặt nhất thời đọng lại, âm cuối dần yêu đi: "Học hỏi."

Cách bếp phía trước là nhà vệ sinh, ở giữa đặt hai cái thùng rác, Mạnh Hủ Nhiên đang đứng trước thùng rác, một tay che môi lại, sau đó một tiếng ho yếu ớt phát ra từ giữa các ngón tay đang bịt chặt. Một tay khác đang cầm chai nước đang để chai nước lủng lẳng phía trên thùng rác, chai nước có chút bẹp, đại khái là nước lại đổ, trên tay còn có ảnh nước phản chiếu qua.

Ngay khi Bạc Minh Yên nói hai chữ "người khác" này, những giọt nước treo trên đầu ngón tay của Mạnh Hủ Nhiên lay động nhỏ giọt đi xuống, cùng lúc đó, Mạnh Hủ Nhiên rũ xuống đưa tay che miệng lại, quay mặt nhìn về hướng cô.

Có lẽ bởi vì trước đó ho quá mạnh, nên đôi mắt Mạnh Hủ Nhiên đỏ hoe, lại ngấn nước, ánh nước trên mặt như đang gợn sóng. Nếu như không hiểu rõ mà nhìn thấy, chắc sẽ nghĩ rằng cô ấy bị ai ăn hiếp đến sắp khóc.

Cảm xúc trong đôi mắt xanh khói của Bạc Minh Yên hiện lên cảm xúc sâu lắng.

Không biết Mạnh Hủ Nhiên có nghe thấy cuộc trò chuyện giữa cô với Lộc Yêu trong bếp hay không, thật ra có nghe hay không cũng không sao, nhưng nghĩ đến Mạnh Hủ Nhiên có lẽ đã nghe thấy, Bạc Minh Yên có chút cảm thấy có chút buồn không hiểu.

Cách đó không xa vẫn có thể nghe thấy tiếng nói chuyện, tiếng cười của người pha chế và DJ, dù không thể nghe rõ nội dung, nhưng tiếng ồn ở đó tương phản với sự im lặng bên này nên cảm thấy có chút vi diệu.

Bạc Minh Yên mấp máy môi, muốn nói gì đó, lại không biết nên nói cái gì.

Mạnh Hủ Nhiên là người đầu tiên dời mắt đi đi, buông tay ra, bỏ chai nước vào thùng rác.

Một tiếng "cạch" phá vỡ sự im lặng.

"Không phải đi vệ sinh à? Sao lại chạy tới bếp?" Mạnh Hủ Nhiên nửa đùa nửa thật mà trêu chọc, "Đi vệ sinh trong bếp à?"

Lời này nghe như Mạnh Hủ Nhiên không nghe được hai người trong bếp nói cái gì. Nhưng với tính tình của Mạnh Hủ Nhiên, nếu đây là lời nói đùa thì âm cuối sẽ nâng lên.

Nhưng lúc này, giọng điệu của cô ấy lại bình đạm, không nghe ra có cảm xúc gì.

Bạc Minh Yên khẽ cau mày, sau đó nhanh chóng giản ra, giải thích: "Cùng Lộc Yêu tâm sự chút chuyện."

Mạnh Hủ Nhiên đại ngộ mà "Ồ" một tiếng, tựa hồ đối với không có hứng thú lắm với chuyện bọn họ đang nói, cho nên cũng không hỏi thêm câu nào, trên mặt cũng không có biểu tình dư thừa gì. Con ngươi cô ấy nửa rũ xuống, nhìn chằm chằm vào thứ nước đang trên đầu ngón tay, xoay xoay ngón tay, cũng không biết đang nghĩ gì.

Bạc Minh Yên từ trong túi móc ra một chiếc khăn giấy ướt đưa qua, Mạnh Hủ Nhiên liếc liếc nhìn một cái, nói: "Không cần, rửa sạch là được rồi."

Nói xong, Mạnh Hủ Nhiên quay người đi vào nhà vệ sinh, Bạc Minh Yên cũng đi theo cô vào. Một người đi đến bồn rửa tay, người còn lại vào phòng kế bên, không hề giao lưu.

Sau khi ra khỏi phòng, Bạc Minh Yên không thấy Mạnh Hủ Nhiên đâu, cô chậm rãi rửa sạch tay, sau đó hong khô rồi mới không nhanh không chậm đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Khi đi ngang qua bếp, Lộ Yêu vừa vặn mang một dĩa trái cây cùng trái cây sấy khô ra tới, chặn cô lại nói: "Trên bàn có bình nước trái cây và một túi cốc giấy chưa mở, giúp tôi mang chúng ra đi~"

Bạc Minh Yên đi vào, xách bình nước và mấy cốc giấy ra tới, sau đó lại nhìn lướt qua phía nhà vệ sinh.

Trở lại đại sảnh, Bạc Minh Yên nhìn thấy Mạnh Hủ Nhiên đã trở về chỗ ngồi, là đang câu không câu có trò chuyện cùng nữ DJ ở bên kia bàn tròn. Bạc Minh Yên bước tới đặt nước trái cây xuống, phát cốc giấy cho mọi người nhưng tai vẫn chăm chú lắng nghe, từ vài đôi câu họ nói, có lẽ họ đang nói về một trò chơi trực tuyến nào đó.

Bạc Minh Yên rót nước trái cây vào cốc của mình, thuận miệng hỏi: "Trò chơi gì?"

Vừa đặt bình thủy tinh xuống, cô nhìn thấy Mạnh Hủ Nhiên tự nhiên dời ly đồ uống cô rót trước mặt qua khóe mắt, lễ phép nói: "Cảm ơn."

Bạc Minh Yên: "..."

"Overcooked đó." Nữ DJ trả lời câu hỏi của Bạc Minh Yên, nghiêng người về phía trước rồi nói với Mạnh Hủ Nhiên: "Chúng ta thêm bạn đi, có cơ hội thì cùng nhau chơi."

Bạc Minh Yên cau mày. Cô không thích khoảng cách quán gần với người khác, nên ngả người về phía sau.

Mạnh Hủ Nhiên đang nâng cốc muốn uống nước trái cây thì nhìn thấy nữ DJ đưa tay ngang qua Bạc Minh Yên đưa điện thoại cho mình, lại nhìn thấy vẻ mặt khó chịu như tảng băng của Bạc Minh Yên, nhanh chóng đặt cốc giấy xuống, lấy điện thoại ra quét mã để thêm bạn bè.

"Ban ngày tôi đều rảnh, nếu muốn chơi thì có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào, chúng ta sẽ hoàn thành nó."

Khi nữ DJ nói chuyện, ánh mắt như dán chặt nhìn chằm chằm vào góc nghiêng của Mạnh Hủ Nhiên. Ban đầu cô thấy Mạnh Hủ Nhiên có vẻ ngoài ngọt ngào, cũng muốn nói chuyện với cô nhiều hơn, nhưng Mạnh Hủ Nhiên lại kiêu ngạo đến mức có trả lời bao nhiêu. Nhưng sau khi chơi vài ván, cô cảm thấy Mạnh Hủ Nhiên có thể là người chậm nhiệt.

Điều quan trọng nhất là cô là một người thanh khống, thật sự rất thích giọng của Mạnh Hủ Nhiên.

Với âm sắc này, khi lạnh giọng nói chuyện sẽ tựa như như tiếng suối trong trẻo, còn nếu nói bằng nhuyễn thanh sẽ khiến người ta có cảm giác như đang rơi vào trong những đám mây. Mặc dù Mạnh Hủ Nhiên cũng chưa từng mềm mỏng qua với cô, nhưng cô khi nhìn vào đôi tai đỏ rực của Bạc Minh Yên vẫn có thể tưởng tượng được.

Bạc Minh Yên nghiêng người về phía trước bưng chiếc cốc trên bàn lên, chặn tầm nhìn của DJ lại, nữ DJ có chút sợ hãi nhìn Bạc Minh Yên, ngượng ngùng dời mắt đi.

"Xong rồi." Mạnh Hủ Nhiên nhanh chóng bổ sung.

Chờ DJ lấy lại điện thoại, Mạnh Hủ Nhiên đưa tay lấy nước trái cây vừa rồi chưa uống, nhưng lại phát lấy phải ly không. Sau khi tập trung nhìn kỹ lại, vẫn thấy đây là cốc mới.

Mạnh Hủ Nhiên rất chậm rất chậm mà nghiêng đầu qua.

Bạc Minh Yên cầm cốc uống từng giọt nước trái cây trước mặt cô ấy, uống đến không dư lại giọt nào, nhìn cô ấy với vẻ mặt "Nhìn tôi làm gì, tự rót đi".

"..."

Mạnh Hủ Nhiên không so đo với cô, cầm bình thủy tinh lên rồi tự mình rót nước trái cây.

Miệng bình vừa nghiêng, Bạc Minh Yên liền đặt chiếc cốc trong tay xuống dưới cái vòi, ép chiếc cốc của Mạnh Hủ Nhiên ra xa.

Tất cả nước trái cây đều rót vào cốc của Bạc Minh Yên, cuối cùng cô cũng làm theo bộ dáng của Mạnh Hủ Nhiên, càng lễ phép hơn nói: "Cảm ơn."

"... Ha hả." Mạnh Hủ Nhiên hừ thanh cười lạnh, nhân lúc cô đang cảm ơn mình thì liền cầm chiếc cốc giấy trước mặt cô rồi uống trực tiếp từ nước từ cốc của cô.

Miệng cốc có một vết lõm xuống, là bị Bạc Minh Yên vô ý cắn vào. Thật vừa vặn, đôi môi hồng hào của Mạnh Húc ngậm lấy chỗ kia mà uống nước vào.

Sau khi buông ra, chỗ đó bị bẹp xuống nhưng dấu răng vẫn mơ hồ hiện rõ.

Mạnh Hủ Nhiên từ khóe mắt nhìn về phía Bạc Minh Yên nhướng mày: "Không phải khách sáo ~"

Bạc Minh Yên thu hồi tầm mắt, theo bản năng mím môi lại, răng chậm rãi lướt qua môi dưới.



Chơi thêm mấy ván, mọi người đều đã mệt mỏi, Lộc Yêu đi vào bếp đem bánh ngọt ra tới. Mọi người lười biếng ngồi trên ghế sofa vừa trò chuyện vừa ăn uống, nói một lúc liền nói tới chủ đề du lịch.

Người pha chế sắp kết hôn, nói bản thân muốn đi Mỹ hưởng tuần trăng mật, nhưng vẫn chưa quyết định nên đi địa điểm nào để ghé thăm.

Bạc Minh Yên đang định giới thiệu một vài nơi thì nghe Mạnh Hủ Nhiên giới thiệu: "Thác Niagara, Công viên Yellowstone và Công viên quốc gia Everglades đều khá tốt."

Bạc Minh Yên ngẩn người.

Ba danh lam thắng cảnh này cũng là đều là nơi cô muốn nói. Cô ở Mỹ suốt bốn năm cũng chỉ đi ba chỗ này. Khi mới đến Mỹ vì giải sầu nên đến Công viên Quốc gia Everglades. Sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh, thì cô đến Công viên Yellowstone. Trước khi trở về nước, cô lại đi một chuyến đến Thác Niagara.

Bất quá, ba địa điểm này đều nằm trong top 10 danh lam thắng cảnh nên Mạnh Hủ Nhiên đề xuất cũng không có gì lạ.

Người phục vụ rượu hỏi Mạnh Hủ Nhiên thêm vài câu, Mạnh Hủ Nhiên cũng kiên nhẫn trả lời. Bạc Minh ở một bên nghe, những ký ức đẹp đẽ không sao tả xiết đầy bụi bặm trong đầu cô đã bị quét sạch k, dần trở nên rõ ràng.

Vì những trải nghiệm du lịch của Mạnh Hủ Nhiên trùng lặp với cô quá nhiều, Bạc Minh Yên nhịn không được tự nghĩ đi nghĩ lại liệu Mạnh Hủ Nhiên có nằm trong số những du khách mà cô không còn nhớ rõ hình dáng hay không.

Nhưng trong một lúc cô không thể nhớ nổi gì cả.

Mạnh Hủ Nhiên cuối cùng nói thêm: "Bất quá là đi hồi mấy năm trước rồi. Tốt hơn hết là cô nên kiểm tra hướng dẫn du lịch mới nhất trên mạng trước khi đi."

Bạc Minh Yên hô hấp ngưng trệ, đè nén cảm xúc, giống nwhu tùy ý hỏi: "Cô đi vào năm nào?"

Lông mi dài của Mạnh Hủ Nhiên khẽ run lên, giật giật môi, mơ hồ trả lời: "Chắc hai ba năm trước đi."

Bạc Minh Yên vuốt ve lòng bàn tay, bình tĩnh yên lạnh đánh giá Mạnh Hủ Nhiên.

Mạnh Hủ Nhiên thần sắc như thường lệ, công khai nhìn cô, nghiêng nghiêng đầu hỏi: "Sao vậy?"

Nếu thực sự gặp qua, không đến mức cả hai đều có trí nhớ không tốt mà không nhớ được đối phương, mà những gì họ trải qua qua trong chuyến đi cũng không có gì đặc biệt, có thể cũng chỉ là sự trùng hợp thật.

Bạc Minh Yên thu hồi suy nghĩ, nói: "Không có gì."

.....

Tác giả có lời muốn nói:

Mạnh Hủ Nhiên: Chẳng lẽ kỹ thuật em không tốt? ! ! Còn muốn thử người khác? Là muốn ai thay thế?

Bạc Minh Yên: Đổi lại không say, tỉnh táo thử xem kỹ thuật có tiến bộ không nha.

Mạnh Hủ nhiên: Ngày nào tôi cũng hỏi, vợ tôi nợ tôi quá nhiều thì phải làm sao! (tức giận)......



Thác Niagara



Công viên quốc gia Everglades



Công viên Yellowstone

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.