Mạnh Hủ Nhiên đương nhiên ậm ừ, nhưng không nhận được phản ứng từ Bạc Minh Yên liền lau nước mắt vào tay áo Bạc Minh Yên.
"Chẳng lẽ chị muốn tôi ngủ ngoài đường ư, lương tâm của chị sẽ không đau sao?"
Bạc Minh Yên chỉ ngón trỏ lên trán Mạnh Hủ Nhiên, đẩy cô ấy ra xa: "Không."
"......"
Bốn mắt nhìn nhau.
Một người thờ ơ và vô cảm, còn người kia thì đầy nước mắt.
Ánh đèn xe màu cam di chuyển từ xa đến gần, kéo dài bóng người của hai người, sau khi xe chạy đi, đường phố lại chìm vào bóng tối.
Bạc Minh Yên chợt nhớ lại chính mình lúc đang đi trên con đường đêm ở Anh nhiều năm trước.
Nếu em gái của bạn cùng phòng không gọi nhầm số, có lẽ ngày hôm đó cô thật sự đã ngủ ngoài đường thật.
Có lẽ là có men say trên đầu, hoặc lười nói tiếp hoặc có thể là vì một lý do lộn xộn nào đó, nhưng Bạc Minh Yên đột nhiên nảy ra một ý tưởng táo bạo.
Ba phút sau, chiếc taxi do Bạc Minh Yên gọi dừng lại bên đường, cô nhét Mạnh Hủ Nhiên vào ghế sau.
Mạnh Hủ Nhiên ôm cánh tay cô: "Chị không lên xe sao?"
Bạc Minh Yên giật mình: "Buông tay, vào trong đi."
Mạnh Hủ Nhiên ngoan ngoãn buông tay cô ra, tiến vào trong một chút rồi lại cúi xuống, vỗ nhẹ vào chỗ trống: "Lại đây, ngồi."
Sao mà gọi giống như gọi cún con vậy á.
"......"
Sau khi báo địa chỉ cho tài xế, Bạc Minh Yên nghiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-hai-mat/2789117/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.