Khi ba người rời khỏi quán bar Mê Lộc quán bar đã là giờ cao điểm, đường phố bên ngoài đông đúc người, ven đường đầy xe sang, nam nữ tụ tập bên đường cười đùa vui chơi, xuống xe rồi cũng không vội vào quán bar.
"Miya, cậu ở đâu?" Phó Quân Tuyết úi đầu, ấn điện thoại xác nhận vị trí đỗ xe với tài xế ở nhà, "Tôi kêu tài xế đưa cậu đi."
Bạc Minh Yên vừa định nói không cần, thì đột nhiên nghe thấy một cái tên xen lẫn trong giọng nói ồn ào cách đó không xa, cô hơi giật mình, nhìn sang thì thấy bốn năm người trẻ tuổi đang đi về phía cửa trước của quán bar.
Người đi phía trước cao gầy, trên người mặc một bộ quần áo có in hoa văn màu cam, khuôn mặt sạch sẽ, tươi tắn, rạng rỡ như ánh mặt trời.
Đám người lần lượt tiến vào quán bar, Mạnh Hủ Nhiên nhìn theo ánh mắt của Bạc Minh Yên nhìn chằm chằm về phương hướng đó hai giây, sau đó nhanh chóng quay đi, bình tĩnh giúp cô nói tên chỗ ở: "Ở Bích Thủy Vân Thiên."
Tầm mắt Bạc Minh Yên từ nơi đó chuyển sang Mạnh Hủ Nhiên đang cúi đầu nghịch nghịch điện thoại.
Dựa vào phản ứng trước đó của Mạnh Hủ Nhiên, Bạc Minh Yên còn tưởng rằng cô ấy cũng không muốn cho Phó Quân Tuyết biết chuyện ở chung của hai người.
"Vậy cũng không xa, đi thôi." Phó Quân Tuyết đi được hai bước mới khựng lại hỏi, "Sao em biết cậu ấy ở đâu?"
Mạnh Hủ Nhiên trả lời một câu chung chung: "Thì ở chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-hai-mat/2789095/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.