Khi tất cả mọi người đang vô cùng hứng thú với cô gái tên “Tô Vũ” kia thì ở nơi yên tĩnh nhất trên cao nguyên Napoli, rất nhiều ký giả định chạy đến làm phiền Tạ Khương Qua phát hiện ra con đường duy
nhất dẫn đến nông trường của anh đã bị1phá hỏng. Có mấy trăm người bảo vệ trận địa, sẵn sàng nghênh đón những vị khách tọc mạch, thậm chí cả xe làm nhiễu tín hiệu cũng được điều động, khiến các ký giả không thể liên lạc với bên ngoài qua điện thoại, máy chụp hình trong tay bọn họ cũng8chỉ chụp được coi xay gió màu trắng cao cao ở nông trường mà thôi.
Vào bữa tối, Tô Vũ vô cùng vui mừng vì Tạ Khương Qua không ép cô ăn súp hải sản quả hạch nữa. Sau trận mây mưa, cô đã đói rã rời, vậy mà anh cứ nhìn cô không2chớp mắt, chẳng thiết tha ăn uống.
“Tạ Khương Qua, anh không đói bụng à?” Tô Vũ tức giận nhìn anh, lẽ ra anh phải đói hơn cả cô mới đúng, rõ ràng anh...
Khụ... Cô cúi đầu, ngại ngùng uống nước, mặt đỏ lựng. “Lúc em còn đang ngủ nướng thì anh đã ăn4no nê rồi.” Tạ Khương Qua giải thích. Thế à? Tô Vũ lại xấu hổ uống thêm hớp nước nữa. Có tiếng bước chân vang lên, Phạm Khương dẫn theo mấy người vội vàng đi tới. Vừa bước vào, anh ta ngoảnh nhìn cô trước, Tạ Khương Qua hiểu ý, đi đến kề sát bên tại cô, thì thầm: “Anh với Phạm Khương có việc cần trao đổi, em về phòng chờ anh trước. Nhớ là đừng chạy lung tung, buổi tối đám công nhân hay uống bia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-dang-cap-the-gioi/592126/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.