Tô Vũ áp người lên tường, nín thở chờ đợi.
Tiếng đóng cửa và giọng nữ lanh lảnh cất lên: “Tạ Khương Qua, trông anh đáng nghi lắm, có phải anh giấu thuốc lá trong phòng không? Vừa nãy anh hút thuốc trong phòng sợ em phát hiện chứ gì? Tạ Khương Qua, anh đừng hòng lừa em, mũi em thính lắm.”
Đó là giọng của Thẩm Họa. Người dân vùng sông Mekong đều nói, Thẩm Họa là cô vợ từ nhỏ của Khương Qua, vậy mà giờ đây cô1vợ nhỏ ấy đã trở thành bà vợ lớn rồi.
Căn phòng yên ắng một lát, chắc hẳn Thẩm Họa đang dùng cái mũi nhạy bén của mình ngửi xem trong phòng có mùi khói không. Sau đó là tiếng trách móc nặng nề, cô ta luôn miệng trách hành vi đua xe trên phố của Tạ Khương Qua là hư hỏng. Cô sinh viên Massachusetts đưa ra từng tác hại của việc đua xe, và còn lấy cả ví dụ nực cười là hành động này của anh8sẽ làm hư đứa con tương lai của họ.
Từ đầu đến cuối, Tạ Khương Qua không nói một lời, chỉ có mình Thẩm Họa lải nhải. Cuối cùng, sau một hồi luyên thuyên, Thẩm Họa mới hỏi: “Khương Qua, có đau không?” Có lẽ đây mới là lời cô gái này muốn nói nhất từ đầu đến giờ.
Anh không trả lời, chỉ buông một câu hờ hững: “Đúng lúc thật, anh vừa định đến Boston, chúng ta đi chung vậy.”
Thẩm Họa kêu ca gì đó đại loại như2sao gấp thế, cô ta đã xin trường cho nghỉ rồi, vốn định ở lại Rome chơi mấy hôm. Hơn nữa cô ta mới xuống máy bay, giờ lại phải bay tiếp thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-dang-cap-the-gioi/592106/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.