"Cái tôi cần không phải bảo hộ, mà là...."
Cô ấy còn chưa nói xong, thì tiếng điện thoại phiền phức lại vang lên. Tôi ôm chặt cô ấy, cô ấy lại tránh ra, cầm điện thoại cau mày.
Giống như đang muốn tránh tôi vậy, mang dép vào đi lên lầu. Tôi cũng nhíu mày, cứ cảm giác sắp có chuyện xảy ra, thực không ổn.
Sự thật đã chứng minh, dự cảm của tôi chính xác cỡ nào. Khi chúng tôi tham gia bữa tiệc ký kết hợp đồng của Trác Tuyệt và Bắc Thịnh, nhìn Joan đắc ý ôm Phoebe nhảy, ánh mắt ghen ghét và nụ cười chán ghét khi nhìn tôi, trong lòng tôi đã hiểu tất cả.
Đúng vậy, anh ta yêu Phoebe còn lâu hơn tình yêu tôi dành cho cô ấy, yêu cực đoan hơn tôi nhiều. Sự căm ghét của anh ta đối với tôi là từ bữa tối hôm đó, anh ta đứng lặng yên một góc nghe từng câu từng chữ Phoebe nói. Ngày hôm sau, anh ta thảnh thơi xuất hiện trong văn phòng tôi.
"Joan tổng, có chuyện gì."
"Vưu, tôi chỉ muốn hỏi rõ một việc."
"Anh hỏi đi."
"Phoebe và cô...."
Tôi ngạc nhiên nhìn anh ta, tôi hiểu anh ta muốn biết cái gì. Trí nhớ của tôi lập tức tìm kiếm lại ngày bốn người chúng tôi tranh cãi, anh ta đứng ở đâu. Kết quả không nhớ ra được, tôi cười gượng, lúc này tôi mới hiểu, tôi không thể nào dũng cảm như Phoebe mà nói ra. Cho nên ngơ ngác nhìn Joan.
"Đoạn nói chuyện của Phoebe và Triệu tổng, tôi đều nghe hết."
Nếu đã vậy, tôi cũng không có cách nào né tránh đề tài này, suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cuoi-tuan-tro-thanh-lao-ban-cua-toi/501497/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.