Chỉ cần nhìn thấy vô số ánh mắt ái mộ của các bạn nữ là ai chẳng tức tối.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân đương nhiên biết bản thân cả hai có nhiều kẻ thù lắm nên chính cả hai không hề để ý đến mấy câu của bọn họ mà đi thẳng vào trong sân.
Chính là còn chưa đi vào đến nơi, cái đầu nho nhỏ của Hoắc Hiến Như lại một lần nữa lú ra len lén nhìn xung quanh.
Hoắc Hiến Nghĩa vỗ nhẹ mông của tiểu bảo bối, ý bảo ngồi yên.
Hoắc Hiến Như bị vỗ mông hai mắt bé liền ngập nước ủy khuất.
Hoắc Hiến Nhân đau lòng vội vàng ôm bé ra, vỗ nhẹ lưng bé trấn an.
" Ngoan ngoan, đừng khóc... đừng khóc nha. "
Một câu của Hoắc Hiến Nhân liền thu hút không ít ánh nhìn từ tứ phía, người thì nhìn chằm chằm tiểu bảo bối, người thì nhìn hai anh em Hoắc Hiến Nhân và Hoắc Hiến Nghĩa.
Thầy giáo nhíu mày nhìn Hoắc Hiến Nhân và Hoắc Hiến Nghĩa, lại nhìn cục thịt tròn vo đang tựa lên vai của Hoắc Hiến Nhân lạnh giọng nói.
" Ở đây là trường học, cho dù có cho đem theo em gái hay con cái thì cũng không phải đem đến sân vận động như vậy!? "
Trường không cấm học sinh đem em theo giữ, nhưng không phải trường hợp nào cũng được đồng ý.
Hoắc Hiến Nghĩa nhíu mày che chắn ánh nhìn không thiện ý của thầy giáo với Hoắc Hiến Như nói.
" Thầy ơi. Hôm nay bảo bối muốn theo thôi. Thầy niệm tình mà bỏ qua nhé! "
" Bỏ qua? Theo như em nói thì sao này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744173/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.