Sáng hôm sau, Hứa Doãn Hạ tỉnh dậy cả người nhức mỏi không thôi. . . lúc này cô thật muốn chửi ' ĐM ' nhưng lại không thể chửi vì hai nhóc con Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân còn nhỏ, nhỡ như hai bé học theo thì khổ a.
Hoắc Tư Danh tuy cả đêm bị đuổi ra ngoài phòng khách ngủ, nhưng anh không hề buồn bã mà còn vui vẻ hơn, sáng ngủ dậy chính mình dọn dẹp lại nấu buổi sáng mới đi lên phòng hai nhóc con gọi dậy.
" Sáng đến mông rồi hai đứa! Tỉnh nào. . . "
" Ưm. . . " Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân khó chịu ' Ưm ' một tiếng hai mắt lim dim nhìn Hoắc baba đang nhíu mày.
Hoắc Tư Danh nhìn đồng hồ, lúc này đã hơn sáu giờ ba mươi phút, anh bước lên một bước ôm hai con heo lên.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân dụi dụi vào vai Hoắc Tư Danh hai mắt vẫn còn nhắm lại môi mấp máy nói.
" Baba sớm. "
" Sớm baba. . . "
Hoắc Tư Danh vỗ nhẹ mông cả hai bước nhanh vào phòng tắm.
" Sớm. "
Để Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân ngồi lên hai chiếc ghế cao dành cho con nít, Hoắc Tư Danh nhét vào tay hai nhóc con mỗi đứa một cây bàn chải.
" Đánh răng đi, hôm nay cùng ba vào công ty. "
" A! Vào làm gì ạ? " Hoắc Hiến Nhân nhíu mày khó chịu hỏi, bé còn muốn ngủ nữa.
Hoắc Hiến Nghĩa tuy còn rất muốn ngủ nhưng bé không như Hoắc Hiến Nhân, bé im lặng đánh răng.
Hoắc Tư Danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744163/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.