Đúng lúc đó, phía ngoài cửa có hai bóng dáng quen thuộc bước vào.
Hứa Doãn Hạ trên tay có xách một ít đồ ăn vặt cho hai đứa nhỏ, Hoắc Tư Danh thì xách cái túi xách của Hứa Doãn Hạ bước vào.
Cả hai người hoàn toàn không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra nên Hứa Doãn Hạ vừa bước vào, còn chưa thấy người liền gọi một tiếng to.
" Shin, Shon ơi, ba mẹ đến đón hai đứa nè! "
Chính là lần này gọi khác hơn mọi khi rất nhiều, mọi lần sau khi Hứa Doãn Hạ gọi thì hai nhóc con dù có bận làm gì cách mấy cũng ù ù ạt ạt dùng hai chân nhỏ bé của bọn nhỏ chạy đến bên cạnh cô.
Nhưng hôm nay không một ai cả. . . Hứa Doãn Hạ nhíu nhíu mày nhìn Hoắc Tư Danh, Hoắc Tư Danh cũng nhíu mày khó chịu.
Còn không bao lâu thì tiếng khóc nức nở non nớt của Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân vang lên.
Hoắc Tư Danh nhíu chặt mày hơn, cùng với Hứa Doãn Hạ vội vàng đi vào trong nhà.
Vừa vào đến trong nhà, Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ liền thấy hai đứa nhỏ vốn không khóc nháo giờ đây lại khóc đến ú a ú ớ, dụi đầu vào vai ông bà nội.
" Xảy ra chuyện gì? " giọng nói đầy khó chịu của Hoắc Tư Danh vang lên.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân vừa nghe đến giọng nói của Hoắc Tư Danh, cả hai không khỏi run lên, vốn còn đang nức nở cũng im bặt đi.
Hai mắt bọn nhỏ to tròn đỏ ửng trừng to nhìn chằm chằm về hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744140/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.