Hai bảo bảo cứ thút tha thút thít mãi thôi, chính là tuy rằng thút tha thút thít nhưng hai đứa bé không hề khóc rống như lúc nãy nữa.
Hứa Doãn Hạ đau lòng, ôm lấy một bé con từ tay Hoắc Tư Danh vào lòng, hôn hôn cánh tay béo nịch của bé nhẹ giọng nói.
" Ai chọc bảo bảo nhà chúng ta khóc á? A. . . nín nè. . . con đói sữa sao? Hử. . . Shon của mẹ ngoan ngoan nha. Bé ngoan mới có nhiều đồ ăn nha. . . "
Nói xong, Hứa Doãn Hạ cười tươi, lại làm mặt quỷ xinh đẹp chọc bé con.
Bé con hít hít mũi cũng nhỏ giọng non nớt cười khanh khách.
Dỗ xong một đứa lại nhìn bé lớn vẫn đang nhìn chằm chằm Hoắc Tư Danh, môi mếu máo những không dám khóc.
Hoắc Tư Danh nói gì đó, một lúc Shin cũng không khóc nữa.
Đặt hai bé xuống nệm, Hứa Doãn Hạ và Hoắc Tư Danh bốn mắt nhìn nhau, bao nhiêu khúc mắc hay khó chịu lúc nãy đều tan biến mất.
Vì có những thứ dù có quan trọng hay cần thiết ra sao cũng không bằng gia đình. Một gia đình hạnh phúc có thể không cần giàu có hay không cần quá cao sang chỉ cần trong tim của những thành viên có nhau.
Chính là giữ Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ, muốn tiền ó tiền, muốn quyền có quyền và hơn thế nữa họ rất yêu thương nhau.
Về sau, chuyện tình của họ được người người nhớ đến. . . người người hâm mộ.
-------
Ngày tháng cứ như vậy trôi qua, Hứa Doãn Hạ vẫn hay dở tính trẻ con ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744132/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.