Khi Hứa Doãn Hạ tỉnh dậy thì đã là sáng ngày hôm sau. Hai mắt cô lim dim mở ra, như có như không nhớ lại chuyện đã xảy ra, nếu như cô nhớ không nhầm thì cô đã sinh ra hai bảo bảo.
Mặt nhăn như khỉ. . . Hứa Doãn Hạ nhíu nhíu mày lại, khi đang muốn nhìn quanh một vòng tìm kiếm thân ảnh của hai bảo bảo thì bắt gặp ánh mắt đang nhìn cô chằm chằm của Hoắc Tư Danh.
Hứa Doãn Hạ giật mình một cái, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh lại nở nụ cười nũng nịu nói.
" Chồng Sớm. "
Hoắc Tư Danh nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc, môi anh cũng câu lên, chồm lên nhẹ hôn xuống môi cô một cái.
" Vợ yêu sớm. " dứt câu, anh nhẹ nhàng đỡ Hứa Doãn Hạ dậy.
Hứa Doãn Hạ nhếch mép cười nhẹ nhìn anh nói.
" Hai bảo bảo đâu rồi a? " mặc dù cô ngủ đủ giấc, nhưng nơi đấy vẫn cảm giác còn khá đau a.
Hoắc Tư Danh nhíu nhíu mày nhìn hai mày cô khẽ nhăn lại, anh không khỏi đau lòng.
" Hai mẹ ôm hai bảo bảo ra ngoài cho bú rồi á. "
" A. " nghe Hoắc Tư Danh nhắc đến bú, Hứa Doãn Hạ không khỏi nhớ đến hai cục cưng mút lấy mút để không có sữa của cô. Cô chớp chớp mắt, cúi đầu nhìn chằm chằm hai bầu sữa căng cứng của mình.
' Vẫn chưa ra sữa a. "
Hoắc Tư Danh hai mắt lóe lên, môi anh câu lên nhìn cô đầy thâm ý.
Hứa Doãn Hạ thấy ánh mắt của anh khẽ run lên hỏi.
" Anh làm sao? "
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744123/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.