Hoắc Tư Danh thật sự run rẩy đến gương mặt anh tái nhợt, hai tay anh cho dù có nắm chặt thành quả đấm chặt cách mấy thì vẫn không thể không run rẩy.
Hứa Doãn Hạ cắn nhè nhẹ môi, hai mắt nhắm nghiền cố nhịn cơn đau co rút đang không ngừng kéo đến, cô cảm giác thật sự khổ sở.
Cái đau đớn này khiến cô cả đời không thể quên. . .
Hoắc Tư Danh run rẩy nắm lấy tay cô, giọng anh nghẹn ngào nói.
" Vợ. . . cố nhịn. . . sẽ không sao đâu. . . có anh ở đây. " nói xong, hạ xuống trán cô một nụ hôn.
Hứa Doãn Hạ lúc này mới mở mắt lim dim mà nhìn anh, môi cô câu lên cười khổ, cố chịu cơn đau từ bụng mà nhẹ nhàng giơ tay lên xoa khuôn mặt tái nhợt của anh nói.
" Anh còn run hơn cả em đấy! Em không sao. . . ư. . . thật sự đấy! "
Hoắc Tư Danh nắm lấy đôi tay đang không ngừng xoa gương mặt mình mà hôn xuống, không nhanh không chậm nói.
" Vợ sẽ không sao! " hôn xuống lòng bàn tay nhỏ bé múp mít của cô.
Hai vợ chồng, cứ tình chàng ý thiếp trong phòng sinh một lúc lâu mãi cho đến khi cơn đau dữ dội kéo đến.
" A. . . " Hứa Doãn Hạ bấm chặt lấy tay của Hoắc Tư Danh.
Hoắc Tư Danh hoảng sợ hô.
" Không sao. . . không sao. . . vợ ơi. . . nhịn. . . nhịn một chút. . . "
" A. . . a. . . "
" Các người còn đứng đó làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744121/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.