Cố Hoài Nam và Cố Hoài Thiên hơi hơi khựng lại, chỉ như vậy mà bé cưng của anh lại khóc đến như vậy!
Hứa Doãn Hạ mím môi nhìn chằm chằm hai anh trai của cô, cô trưng ra bộ dáng cực kỳ đáng thương mà nhìn hai người.
Cố Hoài Nam nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc mới nhìn về phía Hoắc Tư Danh hỏi.
" Cậu muốn đi đâu? " mày anh nhíu chặt lại, nhìn không còn vẻ thư sinh, dân chơi như mọi khi nữa mà là một bộ dáng " muốn chết thì cứ thử đụng " mà trừng mắt nhìn Hoắc Tư Danh.
Hoắc Tư Danh thở ra một hơi, nhẹ nhàng vuốt ve bụng Hứa Doãn Hạ nói.
" Cũng không phải đi đâu xa, tôi chỉ muốn đi về nước B xử lý công việc còn đang trì hoãn thôi. "
Cố Hoài Thiên nhíu mày lại, nhìn bụng Hứa Doãn Hạ, như biết được chuyện gì đó anh mới nói.
" Vậy thì cậu cứ về, để Hạ Hạ ở đây cũng an toàn. "
Mặc dù là máy bay tư nhân sẽ bay nhanh hơn máy bay của các hãng hàng không, nhưng Hứa Doãn Hạ thật sự không thể đi về.
Hứa Doãn Hạ nhíu mày, hít hít mũi nói.
" Anh cả, sao anh lại nói vậy? Em muốn về... "
" Hạ Hạ... " Cố Hoài Thiên gầm nhẹ một tiếng nhìn em gái mà anh yêu thương hơn cả chính mình, chính là muốn nói gì đó cũng không nói thành lời khi nhìn đến Hứa Doãn Hạ sắp bắt đầu khóc.
Hoắc Tư Danh lau nhẹ nước mắt của Hứa Doãn Hạ nói.
" Vợ ngoan, nào sinh, anh sẽ đến đón ba mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744112/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.