" Đừng có làm mẹ đau! Ba sẽ đánh mông các con đấy! "
Hai bảo bảo vừa đạp bụng Hứa Doãn Hạ, như nghe hiểu ý của Hoắc Tư Danh mà dừng động tác đá đá đạp đạp của chúng lại, hai mắt Hứa Doãn Hạ trừng to ra kinh ngạc.
Hai bảo bảo sợ Hoắc Tư Danh, nhưng cái suy nghĩ đấy của cô vừa lướt qua, bụng lại một trận náo loạn đạp đạp. Hứa Doãn Hạ lại ăn đau mày nhíu lại, khẽ quát nho nhỏ.
" Ba hai đứa la hai đứa, đòi đánh mông hai đứa, có phải mẹ đâu mà đá! "
Hoắc Tư Danh cũng nhíu mày nhìn bụng của Hứa Doãn Hạ, bàn tay to lớn của anh nhẹ nhàng xoa lên bụng nhô cao của cô dịu nhẹ nói.
" Hai bảo bảo ngoan, để mẹ con nghỉ ngơi, đợi gần bốn tháng nữa, muốn đi ra ngoài chơi thì baba sẽ dẫn đi chơi có được không? "
Anh cúi xuống, kéo áo cô lên để lộ bụng, sau đó lại hôn nhẹ lên bụng bầu nhô cao của cô, hôn khắp bụng của cô.
Hứa Doãn Hạ xoa nhẹ đầu của Hoắc Tư Danh, môi câu lên vui vẻ.
Như được trấn an, nên hai bảo bảo dần dần yên tĩnh hẳn ra, Hứa Doãn Hạ không khỏi thở phào một hơi.
Tuy cô không còn nhắm chặt mắt cắn răng chịu đựng như lúc nãy nữa, nhưng thật chất bụng vẫn còn ầm ĩ đau, chỉ là khi cơn ngọt ngào bao trùm, nỗi đau có to lớn ra sao cũng vơi đi không ít.
Hoắc Tư Danh đỡ lưng cho Hứa Doãn Hạ, chính anh ngồi dựa vào đầu giường, để Hứa Doãn Hạ dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744106/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.