Quận xx, khi Cố Minh Dương đến thì Cố Minh Khang đã ngồi bên trong đợi.
Cố Minh Khang hai mắt khẽ khép hờ chờ đợi.
Cố Minh Dương bước vào, theo sau ông là vài người vệ sĩ làm việc cho Cố Gia.
Cố Minh Khang nghe tiếng động nên mở mắt, đập vào mắt ông là cảnh Cố Minh Dương có đem theo vệ sĩ, ông không khỏi bĩu môi nói.
" Anh cả, anh thật nực cười nha! Bình thường không thấy có vệ sĩ theo nay lại có theo. Anh cả là sợ tôi hay sao? " hứ có vệ sĩ thì làm được gì! Cho dù có vệ sĩ ông không tin Cố Minh Dương lại có thể mạnh dạng tuyết tình ông.
Cố Minh Dương nói cũng không nói, đi đến ngồi xuống gật đầu với người phía sau người phía sau liền bước đến đưa túi văn kiện đặt lên trên bàn chỗ Cố Minh Khang.
Cố Minh Khang nhíu mày lại khó hiểu.
" Anh muốn gì? "
" Cậu mở xem đi! "
Cố Minh Khang bĩu môi mở túi văn kiện ra, chính là khi ông vừa mở thì tay ông khẽ run rẩy, hai mắt trừng to ra kinh ngạc khi nhìn thấy hình ảnh vốn chính ông cũng đã quên mất rồi.
Cố Minh Khang ngẩng đầu nhìn Cố Minh Dương, cố giữ dáng vẻ bình tĩnh hỏi.
" Anh cả đang cho tôi xem cái gì vậy? " chỉ cần ông không thừa nhận thì ai sẽ bắt ép được ông?
Cố Minh Dương nhếch mép cười nói.
" Cậu không biết thật? " dừng một chút, ông không để Cố Minh Khang có cơ hội trả lời lại nói tiếp.
" Tôi cũng đã từng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744048/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.