Ara Limsini cả thân mình bà ta không ngừng run rẩy, từng câu từng chữ mà người đàn ông kia nói cứ như có gì đó làm bà ta sợ hãi.
" Xin... xin ngài... đừn... gg b...ỏ... bỏ rơiiiiiii tôi. " giọng nói run rẩy đến nói lắp bắp.
Người đàn ông vẫn nheo mắt nguy hiểm nhìn bà ta, môi khẽ câu lên nói.
" Cô đừng quên, những gì có được ngày hôm nay đều một tay tôi ban tặng, những gì mà tôi cho, tôi cũng có thể lấy lại. " dừng một chút, ông ta nhìn như không nhìn Ara Limsini lại nói.
" Huống chi, cô ở SiLa Nữ Đế này ăn sung mặc sướng hơn cả cha mẹ già của cô ở đó! "
Ara Limsini không ngừng run rẩy nói.
" Tôi... tôi cũnggggg... có gửi... i... tiề... nnnnn... về! "
" Haha... " Người đàn ông cười giễu một tiếng nói tiếp.
" Nhiều quá! Những gì cô tự mình tạo nghiệp giờ kêu tôi dọn nữa sao? "
Ara Limsini hoảng hốt, hai mắt ửng đỏ trừng to vội vàng nói.
" Xin ngài... những gì... gì mà... à à... tôi làm... làm đều làm theo ngài. "
" Kể cả giết người sao Ara Limsini? " Người đàn ông nheo mắt hỏi.
Ara Limsini im bặt, chuyện giết người này là do bà tự mình chủ trương, mặc dù bên đó không phải nói không thể giết người nhưng họ cho một con số cụ thể... chính là bà giết gấp hai gấp ba lần con số đó.
Bà... bà càng giết càng thích thú, cứ những người bị hành hạ tra tấn máu me đó lại bà càng sung sướng cứ như bản thân đang chính tay nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/744020/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.